TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 60

Có một cô gái, da mặt dày xông vào thế giới của hắn, sau đó lặng lẽ

rời đi, chỉ để lại trong lòng hắn một đống hỗn độn, không thể thu thập nổi.

Thần Mộ hận yêu quái, hắn tạ tội với sư phụ, theo lệnh xuống núi.

Trong lúc du tẩu trần gian, yêu quái nào rơi vào tay hắn đều không có kết
cục tốt.

Thời gian thấm thoắt như thoi đưa, hắn đã năm mươi, cũng giống như

sư phụ, năm tháng không lưu lại trên mặt hắn quá nhiều dấu vết, hắn vẫn đi
khắp các phố xá ngõ nhỏ. Một ngày, khi đi qua cầu Tiểu Thạch ở Giang
Nam, trên người thư sinh bay tới một cỗ yêu khí nhàn nhạt, sắc mặt hắn hơi
trầm xuống. Hắn không đi theo thư sinh, mà truy tìm dấu vết yêu khí, tới
một căn nhà nhỏ trong ngõ hẻm. Trong nhà có một cô gái bận rộn đi qua đi
lại. Nàng ngâm nga câu hát, dường như cực kỳ vui vẻ.

Hình ảnh này không biết vì sao lại phá vỡ xiềng xích trong ký ức của

hắn, gọi ra những hình ảnh hắn không hiểu sau đó ghép lại, một lần nữa
hiện ra trước mặt hắn.

Thư sinh không ở nhà, nàng xử lý xong tất cả việc nhà, sau đó đứng ở

cửa viện ngây ngốc luyện tập: “Tướng công chàng đã về rồi.” “Tướng công
rốt cục chàng đã về rồi.” “Ai nha, không đúng, rốt cuộc con gái loài người
làm như thế nào nhỉ.”

Nàng nỗ lực muốn làm tốt như vậy.

Thần Mộ đột nhiên không xuống tay được, hắn yên lặng xoay người

rời đi. Ở thành nhỏ Giang Nam hơi có chút mất phương hướng, đợi đến
ngày hắn nhớ ra, lại một lần nữa đến tiểu viện kia, nữ yêu đó vẫn nhanh
nhảu vui vẻ hầu hạ tướng công của nàng ta như vậy. Thần Mộ nhìn đến thất
thần, mãnh thú trong bóng đen ký ức rỉa rói sạch sẽ ký ức của hắn. Hắn
thường đi dạo trước tiểu viện, hắn nghĩ, một ngày nào đó hắn sẽ không lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.