TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 91

Tiểu Lan ngó qua, một thiếu niên mặc đồ đen cực kỳ tuấn tú dập dềnh

trong hồ. Tiểu Lan nhìn trời, lại nhìn thiếu niên hôn mê phía dưới: “Tới từ
đâu vậy nhỉ?”

Kéo thiếu niên từ trong hồ băng lên, Tiểu Lan vỗ vỗ khuôn mặt đã trở

nên xanh tím của hắn: “Này, còn sống không?” Người kia không phản ứng,
Tiểu Lan không khách khí đấm một phát vào ngực hắn, thiếu niên ho mạnh
ra một ngụm nước. Tiểu Lan lớn tiếng hỏi hắn: “Cậu tự sát à? Nếu cậu tự
sát, ta ném cậu về nhé!” Hỏi hai lần, thấy thiếu niên không phản ứng, Tiểu
Lan kéo cánh tay hắn định ném xuống hồ. Nhưng lúc tới mép nước, thiếu
niên bỗng siết chặt lấy tay nàng.

Hắn dường như đã dùng hết sức lực, khàn khàn nói: “Sống. . . . . .”

Chỉ có một chữ, Tiểu Lan đã hiểu: “Nói ngay từ đầu có phải hơn

không.”

Thiếu niên nhắm mắt, lại hôn mê bất tỉnh.

Tiểu Lan ở trong phòng bếp sắc thuốc xong liền bưng lên phòng. Đi

đến sân, ánh mắt xuyên qua rào trúc mảnh tới cửa sổ, thấy thiếu niên nhặt
về vừa nãy đã ngồi dậy, dựa vào đầu giường, tóc dài xõa bên người, điểm
tô cảnh đẹp cho căn phòng tồi tàn của nàng.

Lúc này thiếu niên đẹp trai đang thất thần nhìn hoa lan Xuân Ngọc nở

muộn trong sân của nàng. Tiểu Lan liền xuất thần hìn hắn, cho đến khi bát
thuốc trong tay làm bỏng đầu ngón tay, nàng mới cuống quít chạy phòng,
đặt chén thuốc lên bàn, phủi tay kêu nóng. Chờ cảm giác nóng rát đi qua,
Tiểu Lan quay đầu nhìn, thiếu niên trên giường đã nhìn về phía nàng, ánh
mắt lại không tập trung vào mặt nàng, đôi mắt có vẻ trống rỗng vô hồn.

Hắn. . . . . . Không nhìn thấy sao?

Hóa ra vừa rồi hắn chỉ tùy tiện nhìn về một điểm mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.