TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 97

Tiểu Lan sửng sốt, giờ mới phát hiện ra: “Thảo nào đau thế!” Đang la

hét, bỗng nhiên ánh sáng bạc chợt lóe lên. Tiểu Lan ngẩn ra, cúi đầu nhìn,
lại thấy một luồng sáng trắng dịu dàng đang lóe lên trong bàn tay thiếu
niên. Khí tức ấm áp tiến vào trong cốt tủy, giảm bớt đau đớn, sưởi ấm cơ
thể nàng.

Ánh sáng chiếu lên trên mặt thiếu niên, trong lúc giật mình, Tiểu Lan

giống như gặp lại được tiên nhân áo trắng khi xưa từng che chở nàng.
Người xoa đầu nàng, mỉm cười: “Lan nhi đừng khóc, sư phụ trị thương cho
con.”

Nàng cứ sửng sốt ngẩn ngơ như vậy, mãi vẫn không thể hoàn hồn.

“Sao cậu biết thuật chữa thương của môn phái tu tiên?” Tiểu Lan kinh

ngạc hỏi, “Sao cậu biết . . . . . thuật chữa thương Đồng Nguyên giống sư
phụ ta?”

Ánh sáng trắng biến mất, hai mắt thiếu niên vẫn trống rỗng vô thần:

“Ta không biết.”

p/s: Bộ này HE nhé. Nói trước cho các nàng khỏi ném đá ta, tội nghiệp

=3=

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.