Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Vì lƣng Tử Dƣ cong, xƣơng sống lòi ra, ngũ tạng đảo lộn lên trên, cằm đƣa xuống tới rốn, vai nhô
lên khỏi đầu, tóc dựng ngƣợc; do âm dƣơng thác loạn cả.
Nhƣng lòng bình tĩnh, ông lết tới giếng, soi bóng xuống giếng, than:
- Ôi tạo hoá làm sao cho thân thể tôi co quắp nhƣ vầy?
Tử Tự hỏi:
- Anh có thấy gớm không?
- Không, tại sao lại thấy gớm? Nếu tạo hoá muốn biến cánh tay trái tôi thành con gà thì tôi nhân đó
mà gáy sáng; nếu biến tay phải tôi thành cây cung thì tôi sẽ nhân đó mà bắn con chim “hào” 479 [25]
đem về quay; nếu biến đít tôi thành bánh xe, tinh thần tôi thành ngựa thì tôi sẽ nhân đó mà thắng xe.
Với lại “đắc” là nhờ thời cơ, “thất” là do thuận ứng 480 [26] . Ai an thời xử thuận, thì vui buồn
không xâm nhập tâm hồn đƣợc. Ngƣời xƣa gọi nhƣ vậy là “huyền giải” [bị treo lên mà bây giờ đƣợc
cởi dây cho]; ngƣời ta không biết tự cởi cho mình thì sẽ bị kết chặt với vật, mà vật thì không bao giờ
thắng trời đƣợc 481 [27] . Vậy thì tại sao tôi lại gớm?
Ít lâu sau Tử Lai đau, thở hổn hển, sắp chết. Vợ con đứng vây chung quanh mà khóc. Tử Lê lại thăm,
bảo họ:
- Đi chỗ khác đi, đừng làm kinh động ngƣời sắp biến hoá.
Rồi đứng tựa cửa, nói với Tử Lai:
- Tạo hoá vĩ đại thay, sắp làm gì anh đây? sắp đƣa anh đi đâu? biến anh thành gan một con chuột hay
chân một con trùng?
Tử Lai đáp: