Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
vậy]. Nói tới kiêm ái chẳng phải là viễn vong ƣ? Rán cho vô tƣ, tức là còn cái ý thiên tƣ rồi đấy. Ông
muốn cho thiên hạ còn đƣợc nuôi nấng không? Nếu muốn thì xét những luật nhất định của trời đất
kìa. Mặt trăng mặt trời có ánh sáng riêng, tinh tú có hàng có lối, cầm thú có bầy có đàn, cây cối tự
sinh trƣởng đƣợc. Ông chỉ nên để cho mỗi loài thuận theo cái đức của mình mà phát triển hợp với
đạo trời, nhƣ vậy sẽ hoàn thiện. Tại sao lại cứ đề cao nhân nghĩa, khác gì đánh trống để tìm ngƣời
thất lạc vậy? Ông chỉ làm cho mê loạn bản tính con ngƣời thôi. 750 [17]
7
Sĩ Thành Khỉ 751 [18] lại yết kiến Lão tử, bảo:
- Nghe tiếng ông là một bậc thánh cho nên tôi không ngại đƣờng xa tới đây xin yết kiến. Đi cả trăm
ngày đƣờng 752 [19] , chân chai lên mà không dám nghỉ. Bây giờ tôi thấy ông không phải là ông
thánh. Chung quanh hang chuột thấy ông bỏ phí những rau thừa, nhƣ vậy là bất nhân. Những thức ăn
sống và chín bày la liệt trƣớc mặt, sao ông chất chứa nhiều đến thế?
Lão tử thản nhiên không đáp.
Hôm sau Sĩ Thành Khỉ trở lại yết kiến, bảo:
- Hôm qua tôi chỉ trích ông, hôm nay tôi thấy trong lòng không yên. Sao vậy?
Lão tử đáp:
- Ngƣời ta có khen tôi là khôn khéo, sáng suốt, thần hay thánh, tôi cũng không quan tâm tới; và hôm
qua chú có gọi tôi là bò, là ngựa, ừ thì là bò, là ngựa. Ngƣời ta cho tôi một cái tên, nếu xứng, mà tôi
không nhận thì bị ngƣời ta chê trách tới hai lần. Thái độ tôi lúc nào cũng an nhiên, không miễn
cƣỡng.
Sĩ Thành Khỉ [xấu hổ] đi ngang ngang dang ra, tránh dẫm lên bóng của Lão tử, rồi vội vàng 753 [20]