Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Đàn cá du 894 [32] kia thung thăng bơi lội, đó là cái vui của cá.
Huệ tử bẻ:
- Ông không phải là cá, làm sao biết đƣợc cái vui của cá?
Trang tử đáp:
- Ông không phải là tôi, làm sao biết đƣợc rằng tôi không biết cái vui của cá?
- Tôi không phải là ông, dĩ nhiên tôi không biết đƣợc ông, nhƣng ông không phải là cá thì hiển nhiên
là ông không biết đƣợc cái vui của cá.
Trang tử bảo:
- Xin trở lại câu hỏi đầu tiên. Ông hỏi tôi làm sao biết đƣợc cái vui của cá. Nhƣ vậy tức là ông nhận
rằng tôi đã biết cái vui đó rồi [nên mới hỏi làm sao tôi biết đƣợc?]. Làm sao biết tôi đƣợc ƣ? Thì đây:
tôi đứng trên cầu sông Hào này mà biết đƣợc.
NHẬN ĐỊNH
Các học giả từ Vương Phu Chi, Diệp Quốc Khánh tới La Căn Trạch, Hoàng Cẩm Hoành… đều cho
rằng chương này không phải của Trang tử viết.
Như bài 5 (Trang tử câu trên sông Bộc, không chịu giúp vua Sở), bài 6 (Trang tử ví mình như con
“uyên sồ”, cho Huệ tử là con cú) đều là của người đời sau viết về Trang. Hiển nhiên nhất là bài 4
trong đó Nguỵ Mâu cực lực đề cao Trang.
“Trang tử chân đạp vào suối vàng mà bay bổng lên trời xanh… tinh thần bàn bạc khắp vũ trụ, nhập
vào chỗ thâm áo không lường được…”.