Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
dung cùng thọ với trời đất 938 [12] , dù làm vua cũng không vui bằng.
Trang tử không tin, bảo:
- Nếu tôi xin vị thần coi việc sống chết cho hình thể ông sống lại với đủ da thịt, xƣơng, gân, để ông
gặp lại cha mẹ vợ con, bạn bè, hàng xóm thì ông có muốn không?
Cái sọ cau mày nhăn nhó đáp:
- Làm sao tôi chịu bỏ cái vui nhƣ ông vua mà chịu trở lại cảnh lao khổ của cõi ngƣời đƣợc?
5
Nhan Uyên qua phƣơng đông, tới nƣớc Tề. Khổng Tử có vẻ lo. Tử Cống rời cái chiếu, hỏi thầy:
- Con xin hỏi, anh Hồi qua nƣớc Tề mà thầy có vẻ lo, là tại sao?
Khổng Tử đáp:
- Anh hỏi nhƣ vậy là phải. Xƣa Quản tử (tức Quản Trọng) nói câu này mà thầy khen là rất đúng:
“Cái đẫy nhỏ không chứa đƣợc một vật lớn, sợi dây ngắn không thể thòng xuống giếng sâu mà múc
nƣớc”. Lời đó nghĩa là số mệnh đã định rồi, mỗi vật thích nghi với công dụng của nó, không thể thay
đổi đƣợc. Thầy sợ anh Hồi đem đạo Nghiêu, Thuấn, Hoàng Đế, rồi lại đem lời của Toại Nhân, Thần
Nông giảng cho vua Tề nghe, những lời đó trái với tâm ý vua Tề, vua Tề không hiểu đƣợc, không
hiểu đƣợc thì mê hoặc mà nghi ngờ, rồi giết anh Hồi mất.
Vả lại, anh không đƣợc nghe chuyện này sao? Xƣa có một con chim biển đáp xuống ngoài thành
nƣớc Lỗ. Vua Lỗ ngự ra bắt nó, rƣớc nó về thái miếu, đặt tiệc mừng nó, cho tấu nhạc Cửu Thiều, làm
lễ thái lao [mổ bò, cừu và heo] khoản đãi nó. Nhƣng con chim dớn dác, âu sầu, không ăn một miếng
thịt, không uống một giọt rƣợu, ba ngày sau chết. Đó là lấy cách phụng dƣỡng mình mà nuôi chim.
Muốn lấy cách nuôi chim mà nuôi chim thì phải cho nó ở trong rừng sâu, tự do dạo trong đồng lầy,
trôi nổi trên sông hồ; phải cho nó ăn lƣơn hoặc ăn cá nhỏ, để nó bay cùng hàng với những con chim
khác, đáp xuống đâu thì đáp, tự do, tự tại. Chỉ nghe tiếng nói của ngƣời nó đã ghét rồi, huống hồ