Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
994[3] Nguyên văn: năng di. H.C.H. dịch là chuyển di đƣợc tạo hoá.
995[4] Nguyên văn: tinh nhi hựu tinh. Chẳng sách nào giảng cho xuôi.
996[5] Họ Doãn, tên Hi, môn đệ của Lão tử, làm quan coi cửa ải Hàm Cốc, nên gọi là Quan (coi cửa
ải) Doãn.
997[6] Nguyên văn là “bất dâm chi độ”. “Dâm” đây nghĩa là quá mức.
998[7] Quách Tƣợng giảng là biến hoá, mỗi ngày một mới (?).
999[8] Nguyên văn là ngộ, có sách giảng là chống đối. L.K.h. dịch thoát là té xe. Truyện này có chép
trong Liệt tử, chƣơng Hoàng Đế bài 4, trong bản của nhà Lá Bối chúng tôi không dịch.
1000[9] Nguyên văn là Mạc, Can, tức hai thanh gƣơm nổi tiếng Mạc Da và Can Tƣơng.
1001[10] Một ngƣời theo đạo Lão.
1002[11] Con vua Hoàn Công nƣớc Chu.
1003[12] Nghĩa là hết sức kính cẩn, thành tâm cầu nguyện.
1004[13] Tác giả muốn nói: không nghĩ tới cái lợi của heo thì mới nuôi cho chúng mập để rồi bắt
chúng làm vật hi sinh; nếu nghĩ tới cái lợi của chúng thì cho chúng sống bình thƣờng trong chuồng.
Đối với heo thì nhƣ vậy. Mà có ngƣời đối với chính mình lại trái hẳn: không cần hạnh phúc trong đời
sống giản dị, bình thƣờng mà lao tâm khổ tứ cầu cảnh phú quí, chết thì ma chay long trọng nhƣ con
heo để cúng tế, nhƣ vậy có phải là biết mƣu tính cho con heo mà không biết mƣu tính cho chính
mình không?
1005[14] Quản Trọng là tể tƣớng đƣợc Hoàn Công trọng nhƣ cha chú, nên gọi nhƣ vậy.
1006[15] Hoàn tử là họ, Cáo Ngao là tên.
1007[16] Có sách dịch là bếp lò.
1008[17] Tác giả bài này rất sành tâm lí.