Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Ôn Bá Tuyết Tử bảo:
- Ta đã bảo trƣớc: Ngƣời quân tử ở Trung Quốc chỉ hiểu lễ nghĩa thôi mà không biết gì về lòng
ngƣời. Những ông khách đó tiến thoái có qui củ, cử động nhƣ rồng nhƣ hổ 1062 [6] , họ can ngăn ta
nhƣ con đối với cha, dạy dỗ ta nhƣ cha đối với con, vì vậy mà ta thở dài.
Trọng Ni cũng lại thăm Ôn Bá Tuyết Tử mà không nói gì cả. Tử Lộ hỏi:
- Từ lâu thầy đã muốn gặp ông Ôn Bá Tuyết Tử mà sao khi gặp mà thầy không nói gì cả?
Trọng Ni đáp:
- Ngƣời đó, thầy mới nhìn qua đã biết ngay là đạt đạo rồi, bất tất phải dùng lời nói nữa 1063 [7] .
3
Nhan Uyên thƣa với Trọng Ni:
- Khi thầy đi một bƣớc, con bƣớc theo, thầy chạy con chạy theo, thầy phi tới con phi theo, nhƣng
thầy nhảy vù tới thì con chỉ trố mắt ra ngó, không theo kịp đƣợc thầy.
Phu tử hỏi:
- Hồi, con muốn nói gì vậy?
Nhan Uyên đáp:
- Thƣa, thầy đi bƣớc một, tức là lúc thầy nói, con theo đƣợc; thầy chạy, tức lúc thầy biện thuyết, con
theo đƣợc; thầy phi tới, tức thầy luận về đạo, con theo đƣợc; còn thầy nhảy vù tới mà con không theo
kịp là lúc thầy không nói gì cả mà làm cho ngƣời ta tin, không thân cận với ai mà tính ý san sẻ đƣợc
khắp, không có chức vị gì mà mọi ngƣời qui phục, và không ai hiểu tại sao nhƣ vậy.