Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Ánh Sáng Rực Rỡ hỏi Không Có 1133 [27] :
- Thầy là có hay không có?
Hỏi mà không đƣợc đáp, Ánh Sáng Rực Rỡ bèn chăm chú nhìn trang mạo của Không Có, chỉ thấy
tối tăm và hƣ không. Suốt ngày nhìn Không Có mà không thấy gì cả, nghe mà không thấy gì cả. Ánh
Sáng Rực Rỡ thán phục:
- Thật là cao xa! Ai mà đạt đƣợc. Tôi có thể hiểu đƣợc cái hƣ không, nhƣng không thể cho cái hƣ
không là không có, đến nhƣ không có mà là có thì làm sao đạt đƣợc cảnh giới ấy. 1134 [28]
10
Một ngƣời thợ gọt móc dây lƣng cho quan Đại tƣ mã [nƣớc Sở], tám chục tuổi rồi mà gọt vẫn đúng,
không sai chạy mảy may. Quan Đại tƣ mã hỏi:
- Ông già khéo tay thật, có thuật nào không?
Ngƣời thợ đó đáp:
- Tôi có cách 1135 [29] này. Hồi hai mƣơi tuổi tôi thích gọt đai lƣng đến nỗi không nhìn, không xem
bất kì vật gì khác ngoài cái đai lƣng ra. Sở dĩ dụng tâm đƣợc nhƣ vậy là nhờ không để ý vào các vật
khác, mà phát huy hoài đƣợc cái dụng tâm của mình. Huống hồ là dùng cái tâm không dụng tâm thì
vạn vật, có vật nào là không nhờ mình mà phát huy đƣợc cái diệu dụng của nó. 1136 [30]
11
Nhiễm Cầu (một môn đệ của Khổng Tử) hỏi Trọng Ni:
- Có thể biết đƣợc khi chƣa có trời đất thì ra sao không?