Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Huệ tử đáp:
- Đƣợc.
Trang tử lại hỏi:
- Nếu trong thiên hạ không có chân lí chung cho mọi ngƣời mà ai cũng tự cho mình là nắm đƣợc
chân lí, thì có thể bảo rằng mọi ngƣời đều là minh triết nhƣ vua Nghiêu đƣợc không?
Huệ tử đáp:
- Đƣợc.
Trang tử bảo:
- Vậy thì Nho, Mặc, Dƣơng Chu, Công Tôn Long là bốn, với ông nữa là năm, nhà nào nắm đƣợc
chân lí? Hay cũng nhƣ chuyện Lỗ Cự 1218 [10] ? Một hôm một môn sinh của Lỗ Cự bảo:
- Con đã học đƣợc đạo của thầy: mùa đông con tạo ra lửa để nấu cái vạc và mùa hè đã tạo ra băng
1219 [11] .
Lỗ Cự bảo:
- Cách đó chỉ là dùng khí dƣơng thu hút khí dƣơng, khí âm thu hút khí âm, không phải là đạo của ta.
Nói rồi, Lỗ Cự hoà hai cây đàn sắt, một cây đặt ở phòng ngoài, một cây đặt trong phòng trong. Khi
ông ta gảy âm “cung” của một cây đàm thì âm “cung” của cây đàn kia cũng vang lên; gảy âm “giốc”
1220 [12] cũng vậy, đó là lẽ “âm luật tƣơng đồng”.
Nếu Lỗ Cự sửa đổi một dây của một cây đàn để thành điệu lạ (biến điệu) thì sẽ không còn sự hoà
hợp giữa ngũ âm nữa. Nhƣ vậy đụng vào một dây thì hai mƣơi lăm dây của cây đàn kia rung động cả