Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
lên, sẽ nghe thấy tiếng đấy nhƣng là những tiếng không hoà hợp nhau, không có âm nào làm chủ âm
cả. Sự không hoà hợp đó cũng nhƣ sự tranh biện của năm nhà đó vậy. 1221 [13]
Huệ tử bảo:
- Nay các phái Nho, Mặc, Dƣơng Chu và Công Tôn Long tranh biện với tôi, dùng lời lẽ công kích
nhau, lớn tiếng áp đảo nhau, ai cũng cho là phải, nhƣ vậy là làm sao? 1222 [14]
Trang tử đáp:
- Nƣớc Tề có ngƣời qua Tống tìm đứa con trai thất lạc mà không cho ngƣời giữ cửa thành nƣớc Tống
đủ chi tiết về nó, rồi khi trở về, chở theo nhiều bình và chuông quí, bao rất kỹ lƣỡng. Ngƣời đó
không tìm con, tuy qua Tống mà cũng nhƣ không ra khỏi nhà. Thái độ ngƣời đó thật khó hiểu.
Một ngƣời nƣớc Sở ở nhờ nhà một ngƣời khác mà nổi giận trách ngƣời coi cửa của chủ nhà, rồi nửa
đêm, lúc không có ngƣời, gây lộn với ngƣời đƣa thuyền, bị ngƣời này liệng xuống sông trƣớc khi rời
bờ. 1223 [15]
6
Một hôm Trang tử đƣa ma, ngang qua mộ của Huệ tử, bèn quay lại nói với ngƣời đi phía sau:
- Một ngƣời đất Dĩnh (nƣớc Sở) đầu mũi dính 1224 [16] một cục đất sét trắng lớn bằng cánh con
ruồi, nhờ ngƣời thợ mộc tên là Thạch dùng lƣỡi rìu đẽo đi. Thạch múa rìu vù vù nhƣ tiếng gió, đẽo
văng cục đất sét mà không đụng tới mũi, và ngƣời kia cũng không hề thất sắc.
Vua Tống Nguyên Quân hay truyện đó, cho vời thợ mộc Thạch lại bảo: “Thử làm lại với quả nhân
xem nào”. Thạch từ chối: “Thần đã làm đƣợc việc đó, nhƣng đối thủ của thần chết đã lâu rồi” 1225
[17] . Trang tử kết: “Từ khi Huệ tử mất, đối thủ của tôi cũng chết rồi, tôi không còn ai để tranh luận
nữa”.