Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
Tử Cống đáp:
- Không.
- Thế có phụ tá cho một ông vua nào không?
- Không.
Ông lão cƣời, quay trở về, vừa đi vừa nói:
- Có lòng nhân thật đấy, nhƣng ta ngại rằng thầy ấy không tự cứu đƣợc đâu. Đã khổ tâm, mệt thân
mà lại nguy cho cái bản chân. Hởi ơi, nhƣ vậy là rời cái Đạo quá xa.
Tử Cống trở về kể lại cho Khổng Tử nghe. Khổng Tử đẩy cây đàn cầm qua một bên, đứng dậy bảo:
- Ông ấy là bậc thánh chăng?
Rồi bƣớc xuống gò, đi tìm ông lão, tới bờ thì thấy ông lão đƣơng chống cái sào có móc [dùng để kéo
thuyền]. Thấy Khổng Tử, ông ta quay lại, đứng yên. Khổng Tử lùi lại, vái hai vái rồi tiến tới.
Ông lão hỏi:
- Thầy muốn gì?
Khổng Tử đáp:
- Vừa rồi cụ nói chƣa hết lời rồi đi. Khâu tôi ngu muội, không hiểu ý cụ, nên xin phép cụ đứng dƣới
gió 1525 [4] , mong đƣợc cụ chỉ giáo chỗ kém cõi của tôi.
- A, thầy chịu học hỏi thật!
Khổng Tử vái hai vái nữa rồi đứng ngay lại, thƣa: