Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
phải có cái đức dùng kẻ thù của mình (tức Quản Trọng), ông ta không thể không dùng kẻ thù của
mình đƣợc
1730 [11]
.
Đến khi Quản Di Ngô đau, Tiểu Bạch
1731 [12]
hỏi:
- Trọng phụ đau nhiều, phải nói thẳng nhƣ vậy
1732 [13]
. Nếu trọng phụ không qua khỏi thì quả nhân
biết giao việc nƣớc cho ai?
Di Ngô hỏi lại:
- Nhà vua muốn giao cho ai?
Tiểu Bạch đáp:
- Giao cho Bão Thúc Nha đƣợc không?
- Không đƣợc. Ông ấy là bậc sĩ hiền và liêm khiết. Những ngƣời nào không đƣợc nhƣ ông ấy thì ông
ấy coi nhƣ không phải là ngƣời; nghe thấy ai có lỗi thì suốt đời không quên; nếu giao việc nƣớc cho
ông ấy thì ở trên gây khó khăn cho vua, ở dƣới làm cho dân bất bình, thế nào cũng mang tội với vua,
không bền đâu 1733 [14] .
Tiểu Bạch hỏi:
- Vậy thì lựa ai?
- Không có ai khác thì lựa Thấp Bằng. Ông ấy ở chức cao mà quên mình ở chức cao cho nên ngƣời
dƣới không chống đối, thẹn rằng mình không có đức bằng vua Hoàng Đế mà thƣơng những ngƣời
không bằng mình. Đem cái đức của mình chia sẻ với ngƣời khác 1734 [15] thì gọi là thánh nhân;
đem tiền của mà chia sẻ với ngƣời khác thì gọi là hiền nhân. Cho rằng mình minh triết hơn ngƣời thì
không bao giờ đƣợc lòng ngƣời; cho rằng mình minh triết kém ngƣời thì không bao giờ không đƣợc