Trang Tử và Nam Hoa Kinh
Nguyễn Hiến Lê
Tạo Ebook:
Nguyễn Kim Vỹ
Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Anh có vẻ tự mãn, khoa trƣơng thì ai mà muốn ở gần anh. Trắng bong thì coi nhƣ có tì vết, đức mà
đầy đủ thì có vẻ nhƣ thiếu thốn.
Dƣơng tử ngƣợng nghịu, biến sắc, thƣa:
- Con xin vâng lời.
Khi Dƣơng tử tới quán trọ, chủ quán ra đón, ông già chủ quán giải chiếu mời, vợ chủ quán dâng khăn
và lƣợc, và khách trọ nhƣờng chỗ tốt cho, ngƣời đầu bếp nhƣờng chỗ ăn cho. Bây giờ (sau khi
Dƣơng tử nghe lời khuyên của Lão tử), các ngƣời khách trọ tranh nhau chỗ với Dƣơng tử. 1740 [21]
*
* *
THẤY LỢI NGHĨ ĐẾN HẠI (VIII.6)
(Tử Liệt tử cùng, dung mạo hữu cơ sắc)
Thầy Liệt tử nghèo khổ, mặt xanh xao vì đói, một ngƣời khách 1741 [22] cho Tử Dƣơng nƣớc Trịnh
hay 1742 [23] :
- Liệt Ngự Khấu là bậc sĩ đạt đạo, ở nƣớc ông mà phải nghèo khổ, vậy ra ông không quí kẻ sĩ sao?
Tử Dƣơng tức thì sai một ông quan đem lúa lại tặng Liệt tử. Liệt tử ra tiếp, vái hai vái mà từ chối. Sứ
giả về rồi, Liệt tử trở vô. Bà vợ lƣờm ông, đập vào ngực, bảo:
- Thiếp nghe nói vợ con một ngƣời đạt đạo thì đƣợc vui vẻ sung sƣớng. Nay cả nhà đều đói, đƣợc
tƣớng quốc biết mà cho lúa, thầy không nhận, thế không phải là làm trái với số mệnh sao?