TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 127

thưa bà, liệu có thêm đám nào nữa không ư? Cậu Rushworth là một tấm gương
tốt, và những việc như thế rất đáng noi theo.

Bà Rushworth luôn nói về con trai mình, đâm bối rối.

- Cặp kia kìa, thưa bà. Bà không thấy dấu hiệu gì sao?

- Ồ, có! tiểu thư Julia và cậu Crawford. Vâng, quả là rất đẹp đôi. Tài sản cậu

ấy ra sao, thưa bà?

-Bốn ngàn bảng một năm.

- Rất khá. - Những người không có nhiều hơn, ắt là hài lòng với những thứ

họ có. - Bốn ngàn bảng một năm là cả một cơ ngơi nho nhỏ, cậu ấy có vẻ là
một thanh niên rất quý phái, đứng đắn nên tôi hy vọng tiểu thư Julia sẽ rất hạnh
phúc.

- Nhưng đấy là việc vẫn chưa định mà, thưa bà. - Chúng tôi chỉ nói đến

chuyện đó trong đám bạn bè thôi. Nhưng tôi rất ít ngờ là nó nhất định sẽ thành.
Cậu ta ngày càng chăm sóc quá ư kỹ lưỡng.

Fanny không thể lắng nghe thêm nữa. Lắng nghe và băn khoăn tạm đình lại

một lát, vì công tử Tom Bertram lại ở trong phòng và tuy rất vinh dự nếu được
cậu mời, cô vẫn nghĩ chắc sẽ là thế. Cậu đi thẳng tới cái nhóm nho nhỏ kia,
nhưng thay vì mời cô nhảy, cậu lại kéo ghế gần cô và kể lể một hồi về tình
trạng hiện tại của một con ngựa ốm, ý kiến về người giám mã mà cậu vừa cho
nghỉ việc. Fanny thấy chẳng nên thế, nhưng bản tính vốn nhún nhường, ngay
lập tức cô thấy mình vô lý. Ke về con ngựa xong, cậu cầm tờ báo trên bàn và
nhìn lướt qua rồi nói, giọng uể oải:

- Nếu em muốn khiêu vũ, anh sẽ đứng dậy với em, Fanny. - Cô nói là không

muốn nhảy, lời từ chối còn lịch sự hơn lời mời nhiều. - Anh mừng là thế, -cậu
nói với giọng hoạt bát hơn nhiều, và ném tờ báo xuống, - vì anh đang mệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.