TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 248

thành các thiếu nữ xinh đẹp đến ngỡ ngàng, nhưng hầu như họ không bắt
chuyện với anh, vì Lucy được một trung úy tán tỉnh.

- Thật xấu hổ, nhục nhã! Nhưng anh đừng để tâm, William ạ. - (Má cô ửng

hồng phẫn nộ lúc nói). - Chẳng đáng để nghĩ. Nó chẳng làm anh mất uy tín; nó
chẳng hơn gì những điều mà các sĩ quan hải quân cấp cao nhất ít nhiều trải qua
trong thời của họ. Anh phải nghĩ như thế nhé, anh phải cố quyết định việc đó
như một trong những thử thách gian khổ rơi xuống đầu mọi thủy thủ - như thời
tiết xấu và cuộc sống khó khăn chẳng hạn - chỉ có một lợi thế duy nhất nhất
định sẽ đến, là sẽ đến ngày anh không còn phải chịu đựng chuyện đó nữa. Khi
anh là một trung uý! Anh thử nghĩ xem, William, khi anh là trung uý, anh sẽ
chẳng mấy quan tâm đến những chuyện nhảm nhí loại đó làm gì.

- Anh bắt đầu nghĩ anh sẽ chẳng bao giờ là một trung uý, Fanny ạ. Ai cũng

có thể làm được, trừ anh.

- Anh William yêu quý, anh đừng nói thế, đừng nản lòng như thế. Bác trai

tuy chẳng nói gì, nhưng em tin chắc bác sẽ làm mọi việc trong tầm tay bác để
giúp anh. Anh biết nó sẽ có kết quả ra sao, miễn là anh làm việc.

Cô ngừng lại vì ông bác đến gần họ hơn cô ngờ, và mỗi người thấy cần nói

chuyện thêm.

- Em có thích khiêu vũ không, Fanny?

- Có ạ, em rất thích, chỉ có điều em sớm mệt.

- Anh sẽ rất vui đến vũ hội cùng em và xem em nhảy. Em chưa bao giờ dự

vũ hội nào ở Northampton sao? Anh thích xem em khiêu vũ và anh sẽ nhảy với
em nếu em muốn, để mọi người ở đây biết anh là ai, và anh càng thích là bạn
nhảy của em thêm lần nữa. Chúng ta đã nhảy cùng nhau nhiều lần theo tiếng
đàn hộp quay tay trên phố đó sao? Anh nhảy khá theo cách của anh, song anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.