TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 251

Chương 26

Sự mong mỏi của William được nhìn thấy Fanny khiêu vũ chỉ gây cho ông

bác ấn tượng trong chốc lát. Hy vọng có dịp mà ngài Thomas ban cho không
còn được nghĩ đến nữa. Ngài vẫn nghiêng về hài lòng với ý nghĩ dễ thương là
bất cứ ai muốn thấy Fanny khiêu vũ cũng sẽ vừa lòng, và nói chung làm cho
đám thanh niên vui vẻ; ý nghĩ về việc ấy khép lại trong sự lặng lẽ âm thầm, kết
quả là sáng hôm sau, trong bữa điểm tâm, sau khi nhớ lại và chấp nhận lời
thỉnh cầu của đứa cháu trai, ngài nói thêm:

- Ta không muốn cháu rời Northamptonshire mà không vui, William ạ. Bác

sẽ vui khi nhìn thấy cả hai cháu khiêu vũ. Cháu đã nói đến các buổi khiêu vũ ở
Northampton. Các anh chị họ của cháu thỉnh thoảng có tham dự, nhưng hiện
giờ những buổi như thế không còn phù hợp với chúng ta nữa. Bác gái cháu sẽ
quá mệt. Bác tin rằng chúng ta phải nghĩ đến một vũ hội ở Northampton. Một
vũ hội trong gia đình sẽ thích hợp hơn, nếu...

- Chà, thưa nam tước Thomas quý mến, - bà Norris xen vào, - em hiểu ý anh

định nói. Nếu Julia có nhà hoặc cô Rushworth yêu quý ở Sotherton có thể tạo
thành một mùa, một cơ hội cho việc việc như thế, anh sẽ tổ chức cho đám
thanh niên ở Mansfield một buổi khiêu vũ. Em biết là sẽ thế mà. Nếu các cháu
có nhà sẽ làm cho buổi khiêu vũ anh sẽ tổ chức vào dịp Giáng sinh này thêm
duyên dáng. Cảm ơn bác của cháu đi, William, hãy cảm ơn bác đi.

- Các con gái ta, - ngài Thomas nghiêm trang ngắt lời, - đang vui vầy ở

Brighton, và ta mong chúng rất hạnh phúc. Cuộc khiêu vũ ta ban tặng ở
Mansfield này sẽ dành cho các em họ chúng. Nếu như tất cả chúng ta họp mặt,
sự toại nguyện của chúng ta chắc chắn sẽ trọn vẹn hơn, nhưng vài người vắng
mặt sẽ không tước đi sự thích thú của những người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.