TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 348

hạnh phúc khoảng mươi năm.

Đến đây Fanny cười gượng. Tình cảm của cô sôi sục. Cô sợ mình sẽ làm

điều sai trái, nói quá nhiều, quở trách quá mạnh mà cô hình dung ra, sẵn sàng
chống lại một thảm họa sờ sờ trước mắt, sự sốt sắng của cô Crawford lặp lại
với cô một khoảnh khắc như thế, về chủ đề như thế như một sự chọc tức gay
gắt.

Nhìn thấy vẻ mệt mỏi và chán ngán trên mặt Fanny, Edmund quyết định

không bàn thêm, thậm chí không nhắc đến tên Crawford lần nữa,trừ khi nó liên
quan đến việc gì dễ chịu với cô. Vì thế, một lát sau Edmund nói:

- Ngày thứ Hai họ sẽ ra đi. Vì thế chắc em sẽ gặp bạn vào ngày mai hoặc

Chủ nhật. Họ sẽ ra đi vào thứ Hai, còn anh mắc chuyện vặt ở Lessingby và bị
nài ở lại đến đúng hôm đó! Anh gần như đã hứa thế rồi. Song có thể làm khác
đi. Ở thêm năm hoặc sáu ngày nữa tại Lessingby cảm thấy như ở cả đời.

- Anh ở gần đó chứ?

- Rất gần. Anh bị nài ép rất khẩn khoản và gần như đã đồng ý. Nếu nhận

được thư nào ở Mansfield, kể cho anh nghe mọi sự xảy ra với em, thì anh tin là
anh sẽ lưu lại; Nhưng rồi anh chẳng hay biết gì về những chuyện ở đây suốt
nửa tháng, và cảm thấy đi xa đã đủ lâu.

- Anh đã rất thoải mái khi ở đó.

- Đúng thế, nếu anh không ở loại chỉ vì không yên tâm mà thôi. Mọi người ở

đó đều rất dễ thương. Anh ngờ rằng họ cũng thấy anh như thế. Anh hiểu sự lo
lắng của mình và không sao gạt bỏ được, cho đến khi lại ở Mansfield.

- Anh thích các tiểu thư Owen, phải không ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.