TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 389

Tính nó vốn cởi mở. Nó hiểu nỗi sợ của mình, tự trách mắng bản thân vì

hăng hái giành giật đến thế, và từ lúc Fanny hiểu giá trị của tâm tính nó và hiểu
đầy đủ rằng nó luôn tìm kiếm những ý kiến hay ho của chị nó và coi trọng sự
đánh giá của chị, nó bắt đầu cảm thấy hạnh phúc của tình yêu thương và ấp ủ
hy vọng được chị nó giúp ích cho một đầu óc đang cần và xứng đáng được
giúp đỡ. Fanny khuyên nhủ, lời khuyên quá hợp lý không thể cãi lại, nhẹ
nhàng và ý tứ đến mức một tính tình không hoàn thiện cũng không cáu kỉnh
nổi; cô vui vẻ quan sát hiệu quả tốt đẹp tuy chưa thường xuyên, còn hơn là
chẳng mong đợi gì bởi một người nhìn thấy mọi bổn phận và động cơ cá nhân
trong lúc phục tùng và chịu đựng, cũng nhìn thấy sự sâu sắc đáng mến của tình
cảm, tất cả những thứ đó ắt phải hàng giờ mài xát lên một cô gái như Susan.
Chẳng mấy chốc, sự băn khoăn lớn nhất của cô không phải Susan là đứa vô lễ
và nôn nóng chống lại cô, mà càng hiểu nó kỹ hơn, càng thấy nó có nhiều quan
niệm tốt đẹp của riêng nó. Bị nuôi dạy giữa bao sự lơ đễnh và sai lầm, nó phải
tự hình thành những quan điểm đúng đắn, lại không có một người anh họ như
Edmund hướng dẫn những suy nghĩ và cố định những nguyên tắc cho nó.

Thế là sự thân mật giữa hai chị em như một thuận lợi cần thiết cho từng

người. Ngồi cùng nhau trên gác, họ tránh được những om sòm, náo loạn của
ngôi nhà. Fanny yên lặng, và Susan học cách không nghĩ đến những điều bất
hạnh để tận hưởng sự yên bình. Hai chị em ngồi, không lò sưởi, nhưng họ đã
quen với sự thiếu thốn đó, kể cả với Fanny, và cô đỡ khổ sở hơn vì khiến cô
nhớ tới căn phòng đằng Đông. Đây là điểm giống nhau duy nhất. Hai nơi ở
chẳng có gì giống về không gian, ánh sáng, đồ đạc và viễn cảnh, và cô thường
thốt ra một tiếng thở dài vì nhớ tới những cuốn sách, những cái hộp của cô và
nhiều thứ tiện nghi ở đó. Dần dần, các cô gái ở gần hết buổi sáng trên gác, ban
đầu chỉ làm việc và nói chuyện, nhưng sau vài ngày, nhớ những cuốn sách đầy
uy lực và kích thích đến mức Fanny thấy không thể không cố tìm lại. Trong
nhà cha cô chẳng có cuốn sách nào, nhưng giàu sang là thứ xa xỉ và liều lĩnh,
vì thế cô tìm cách mượn ở thư viện. Cô ghi phiếu mượn, và sửng sốt vì mọi thứ
trong mục đăng ký cá nhân, sửng sốt vì việc cô làm, là người thuê và người
chọn sách! Cô mở mang cho bất cứ người nào có cơ hội thấy sự lựa chọn của
cô! Nhưng là thế đấy. Susan chẳng đọc gì, còn Fanny thèm được chia sẻ với nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.