TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 391

Chương 41

Một tuần đã trôi qua, kể từ lúc Edmund có lẽ đã ở thành phố, mà Fanny vẫn

chưa hay biết tin tức gì về cậu. Có thể rút ra ba kết luận khác nhau về sự im
lặng đó, tâm trí cô dao động, mỗi cái giữ ưu thế ở nhiều lúc. Có lẽ việc chuyến
đi của cậu lại hoãn, hoặc cậu chưa kiếm được cơ hội gặp riêng cô Crawford,
hoặc, cậu quá vui đến mức không buồn viết thư!

Hồi này, Fanny đã rời Mansfield được gần bốn tuần lễ, - một thời điểm mà

cô không bao giờ quên nghĩ đến và tính đếm từng ngày -, một buổi sáng, lúc cô
và Susan chuẩn bị lên gác như thường lệ, họ dừng lại vì tiếng gõ cửa của một
vị khách, người mà họ cảm thấy không thể tránh được, từ sự nhanh nhẹn của
Rebeca ra cửa, cô ta luôn khoái việc này hơn bất cứ ai.

Có tiếng nói của đàn ông; giọng nói khiến Fanny tái nhợt lúc cậu Crawford

bước vào phòng.

Những người nhạy cảm như cô luôn hành động khi thực sự cần; Cô có thể

nói tên cậu ta với mẹ, và giới thiệu là “bạn của William”, dù lúc đó cô tưởng
mình không thể thốt ra một âm nào. Ý thức được cậu chỉ là một người bạn của
William đã nâng đỡ cô phần nào. Tuy nhiên, khi đã xong việc giới thiệu và mọi
người đã yên vị, những nỗi kinh hoàng mà chuyến thăm này có thể đưa đến
khiến cô ngỡ mình sắp ngất.

Trong lúc Fanny cố giữ tỉnh táo, vị khách của họ ban đầu tiến tới chỗ cô với

vẻ mặt tươi tỉnh thường lệ, song đã khôn ngoan và cẩn trọng nhìn lảng đi để cô
có thời gian hồi phục, trong lúc cậu ta hoàn toàn tận tụy với mẹ cô, hầu chuyện
bà, tỏ ra rất lịch thiệp và đúng mực, đồng thời khá thân tình -hoặc ít ra là quan
tâm - khiến thái độ của cậu ta thật hoàn hảo. Bà Price cũng thể hiện cách cư xử
tốt nhất. Bà vui vì con trai có một người bạn như thế, và chỉnh đốn vì muốn tỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.