TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 399

Chương 42

Ngày hôm sau, nhà Price vừa lên đường đến nhà thờ thì cậu Crawford lại

xuất hiện. Cậu đến, không dừng lại và nhập bọn với họ, cậu đề nghị được đi
cùng họ đến nhà thờ Garrison, đúng như cậu dự định, và tất cả cùng đi về
hướng đó.

Lúc này cả nhà đã nhìn thấy mối lợi. Thiên nhiên ban cho họ vẻ đẹp không

tả xiết, cứ mỗi Chủ nhật lại khoác cho họ lớp vỏ sạch sẽ nhất và quần áo đẹp
đẽ nhất. Ngày Chủ nhật luôn đem lại sự thoải mái cho Fanny, và Chủ nhật này
cô càng cảm thấy rõ hơn bao giờ. Người mẹ nghèo khổ của cô lúc này nom
không còn vẻ quá ư không xứng là em gái của phu nhân Bertram như thường
lệ, mà quá dễ coi. Cô thường đau lòng nghĩ đến sự trái ngược giữa họ, và cho
rằng tạo hóa tạo nên sự khác biệt thì ít, hoàn cảnh mới tạo nên nhiều, mẹ cô
cũng xinh đẹp như phu nhân Bertram, lại trẻ hơn vài tuổi, vậy mà diện mạo
mệt mỏi và tàn phai hơn nhiều, chẳng có gì thanh thản, lôi thôi lếch thếch đến
thế, tiều tụy đến thế. Nhưng ngày Chủ nhật, nom bà Price rất đáng khen và khá
vui vẻ, bà đi ra ngoài với một gia đình đông con, cảm thấy thoát khỏi chút ít
những lo toan hàng tuần, và chỉ bối rối nếu thấy mấy cậu con trai gặp nguy
hiểm, hoặc Rebecca đi qua với một bông hoa cài trên mũ.

Trong nhà thờ, họ buộc phải tách ra, nhưng cậu Crawford cố để không bị

tách khỏi nhóm nữ giới, và sau buổi lễ cậu vẫn tiếp tục đi cùng họ, làm một
người trong cả đoàn gia đình đi lên thành lũy.

Suốt cả năm, cứ đến ngày Chủ nhật nào đẹp trời, bà Price lại đi dạo trên các

thành lũy, bà thường đi ngay sau khóa lễ sáng và ở lại đến tận giờ ăn trưa. Đây
là nơi công cộng của bà; bà gặp người quen ở đó, nghe một số tin tức, chuyện
trò về thói xấu của những người hầu ở Portsmouth, lên dây cót tinh thần cho
sáu ngày tiếp theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.