TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 71

Chương 7

- Này Fanny, hiện giờ em có ưa cô Crawford không? - Hôm sau Edmund

nói, sau khi ngẫm nghĩ chủ đề này một lúc. - Hôm qua em thích cô ấy lắm phải
không?

- Vâng ạ, rất thích. Em thích nghe cô ấy nói chuyện. Cô ấy làm em vui, và

cô ấy quá xinh đẹp, đến nỗi em rất muốn ngắm nhìn cô ấy.

-Vẻ mặt cô ta quả là hấp dẫn. Cô ấy biết cách điều khiển nét mặt rất cừ!

Nhưng Fanny à, trong câu chuyện của cô ấy không có gì khiến em chú ý sao?

- Có chứ ạ! Cô ấy không nên nói về chú mình như thế. Em rất sửng sốt. Một

ông chú mà cô ấy sống cùng nhiều năm, dù có sai sót gì đi nữa, song rất yêu
quý anh trai cô ấy, người ta nói ông ấy đối xử với cậu ta như con đẻ. Em không
thể tin nổi!

- Anh cũng nghĩ là em sẽ ngạc nhiên. Hành xử như vậy là rất sai, rất không

đúng mực.

- Em thấy là rất vô ơn.

- Vô ơn là một từ nặng nề. Anh cho rằng chú cô ta chẳng đòi hỏi cô ta biết

ơn; vợ ông ta chắc cũng vậy; chẳng qua là nhiệt tình tôn trọng kỷ niệm về bà
thím làm cô ấy lầm đường. Cô ấy ngượng vì hoàn cảnh. Với tình cảm nồng
nhiệt và tính khí sôi nổi như thế, ắt phải khó khăn khi thể hiện sự yêu mến của
cô ấy với bà Crawford mà không phủ một bóng đen lên ngài thượng tướng.
Anh không làm ra vẻ biết cái gì là lớn nhất trong những bất đồng của họ, dù tư
cách hiện nay của ngài thượng tướng có thể kém vợ về khía cạnh nào đấy,
nhưng đây là sự tự nhiên và tử tế mà cô Crawford nên trả hết cho bà thím. Anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.