TRANG VIÊN MANSFIELD - Trang 80

- Ừ, và mẹ e chúng là những bông hồng cuối cùng trong năm. Thật tội

nghiệp! Nó thấy nóng, nhưng hoa đang nở rộ nên không thể đợi được.

- Dĩ nhiên là không làm khác được, - bà Norris góp lời, giọng khá mềm, -

nhưng em không biết có phải nó bị đau đầu lúc ấy không, chị ạ. Đứng và cúi
lom khom dưới mặt trời nóng bỏng là dễ bị thế lắm. Nhưng em chắc mai sẽ
khỏi thôi. Hay chị cho nó ngửi dấm thơm của chị, em cứ quên rót đầy chai của
em.

- Nó ngửi rồi, - phu nhân Bertram nói, - nó đã ngửi ngay lúc từ nhà dì trở về

lần thứ hai.

- Gì kia! - Edmund kêu lên, - Fanny đi bộ rồi lại cắt hoa; đi bộ qua trang

viên đến nhà dì, và làm việc ấy hai lần ư, thưa dì? Chẳng trách nó bị nhức đầu.

Bà Norris đang nói chuyện với Julia nên không nghe thấy.

- Mẹ e rằng như thế là quá nhiều với con bé, - phu nhân Bertram nói. -nhưng

lúc cắt hoa xong, dì con muốn có hoa và con biết đấy, phải đưa chúng về nhà.

- Nhưng vì những bông hồng ấy mà bắt Fanny đi hai lần?

- Không, nhưng phải xếp chúng vào phòng thừa cho khô, chẳng may Fanny

quên khoá cửa phòng và lại mang chìa khóa đi, nên phải đi lần nữa.

Edmund đứng dậy và vừa đi lại trong phòng vừa nói:

- Không có ai để thuê làm những việc vặt như thế ngoài Fanny sao? Xin lấy

danh dự mà thề, đây là kiểu quản lý công việc rất kém, thưa dì.

- Chắc là dì không biết cách làm cho khá hơn, - bà Norris kêu lên, không thể

giả điếc được nữa, - trừ khi dì tự làm lấy, nhưng dì không thể ở hai nơi cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.