TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 121

thích thêm:
- Em làm cho anh muốn phát điên lên đây này.
- Em không có làm gì cả.
Huyên Giao trả lời rất thản nhiên. Lòng Thư Hiên như sóng dậy mà cô đâu
hay biết. Giọng Thư Hiên thẳng thừng phát biểu:
- Anh không muốn thấy em đi chung với gã đó nữa.
Có ích kỷ quá không? Thư Hiên chẳng cần biết điều đó. Anh phải nói lên
được nỗi thấp thỏm của con tim. Huyên Giao đâu chấp nhận câu nói ích kỷ
như thế. Cô cựa quậy trên ghế ngồi.
- Sao thế? Em tưởng em có quyền tự do cá nhân chứ.
Giọng Thư Hiên gay gắt:
- Trời đất! Sao em không chịu hiểu gì hết vậy?
Huyên Giao tròn mắt:
- Hiểu gì? Anh không có quyền nói với em câu đó.
Thư Hiên muốn hét lên:
- Em im đi. Anh không muốn thấy em quan hệ với gã con trai khác là vì...vì
anh yêu em. Em hiểu không?
Trời ơi! Thư Hiên nói điều gì thế? Huyên Giao lặng người. Hai tay lạnh
ngắt. Thư Hiên đã nói những gì Huyên Giao thầm mong, nhưng rồi cô lại
chạnh lòng. Cô đủ tỉnh táo để nói với Thư Hiên:
- Anh đã có chị Hà Nghi và đính hôn với chị ấy rồi. Còn nói với tôi điều hư
ảo ấy làm gì?! Chỉ làm khổ tôi.
- Anh không làm khổ em. Anh chỉ không muốn thấy em với bất cứ ai cả.
Em sẽ là của anh mãi mãi.
Thật là độc tài, quá quắt. Huyên Giao mím môi, giọng cô thật cứng rắn:
- Anh nói mới hay nhỉ?! Anh nhìn vào sự thật đi! Làm sao em là của anh
được? Anh tham lam quá vậy! Một người thôi chứ.
Thư Hiên nhoẻn miệng cười tỉnh bơ:
- Thì anh chỉ có một mình em thôi.
Huyên Giao muốn phát điên lên:
- Hả? Một mình em thôi à? Thế còn chị Hà Nghi?
- Ở đây không có Hà Nghi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.