TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 140

Thư Hiên, anh nào có hay? Nam Phố rất tốt, Huyên Giao không muốn làm
anh buồn. Mãi mãi Thư Hiên không là của Huyên Giao, thì thôi cô quyết
định cho xong. Huyên Giao thở hắt ra. Cô cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng rồi
sự nhẹ nhõm chỉ thoáng qua đôi chút.
Đi làm về, Huyên Giao nằm vùi trong phòng. Huyên Giao không thiết ăn
uống, cô chỉ mong thời gian ngừng trôi.
Bỗng...reng...reng...reng....
Tim Huyên Giao như ngừng đập. Trời ơi! Nam Phố đến. Anh không chờ cô
như đã hẹn mà đã tự động đến đây! Hay là nôn nóng muốn đến rước Huyên
Giao vì sợ cô không đến?! Huyên Giao rối bời. Nam Phố đến...hay là định
mệnh? Nam Phố đến để quyết định cho cô?!
Một hồi chuông nữa vang lên như thôi thúc Huyên Giao quyết định. Không
còn cách nào khác hơn, Huyên Giao vội ra mở cổng. Thái độ bên ngoài rất
điềm tĩnh nhưng trong lòng đang có nghìn cơn sóng vỗ.
- Huyên Giao đến nhà anh ngay nhé!
Huyên Giao muốn nín thở. Nhắm mắt rồi mở mắt ra. Trước mắt Huyên
Giao không phải là Nam Phố mà là Thư Hiên. Thư Hiên hiện ra không phải
từ cơn chiêm bao hư ảo. Anh đang khẩn cầu, ánh mắt nhìn Huyên Giao vời
vợi sầu. Huyên Giao sửng sốt nhìn lại Thư Hiên. Giọng khẩn cầu vang lên
lần nữa:
- Huyên Giao đến nhà anh ngay nhé!
Đôi mắt Huyên Giao tròn dấu hỏi:
- Đến nhà anh à?
Thư Hiên gật đầu, giọng anh êm như tiếng gió:
- Có việc cần em lắm.
Huyên Giao thắc mắc tột độ và lòng cũng hơi se buồn. Có việc gì quan
trọng cần đến cô thì Thư Hiên mới đến. Nếu không thì....
Huyên Giao cay đắng hỏi:
- Việc gì thế anh?
Thư Hiên ấp úng rồi quyết định nói nhanh:
- Trâm Oanh nằng nặc đòi gặp em.
Huyên Giao hốt hoảng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.