TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 143

Trâm Oanh đang nằm trên giường bệnh. Khuôn mặt cô bé có vẻ mệt mỏi,
môi thâm, trên trán chườm chiếc khăn ướt. Cô bé vẫn còn sốt. Dì Thân ngồi
bên cạnh bưng ly nước chanh dỗ dành.
- Uống nước chanh đi con. Uống cho hạ sốt nhé.
Trâm Oanh nhăn mặt:
- Con không uống đâu. Nước chanh chua lắm.
Dì Thân năn nỉ:
- Không chua. Ngoại Thân bỏ đường nhiều lắm.
Con bé vẫn lắc đầu. Thư Hiên cùng Huyên Giao bước vào. Anh dịu dàng
bảo con bé:
- Trâm Oanh ngoan nào! Con uống đi. Có cô Huyên Giao đến thăm con nè!
Trâm Oanh reo lên mừng rỡ:
- Đâu? Cô Huyên Giao đâu? Hổng có gạt con à nghe.
Huyên Giao xúc động nói nhanh:
- Cô đây. Huyên Giao hết bệnh chưa?
Huyên Giao đưa tay sờ trán và cả người Huyên Giao vẫn còn nóng. Dì
Thân quay qua phàn nàn với Huyên Giao:
- Nó sốt đã mấy ngày nay rồi. Lúc hết, lúc lại lên cao. Bác sĩ dặn cho uống
nước dừa, nước chanh. Cô xem đó, bây giờ nó rất sợ nước chanh.
Huyên Giao đỡ ly nước chanh trên tay dì Thân:
- Trâm Oanh uống nước chanh hay lắm mà. Con uống nước chanh rồi uống
thuốc cho mau khỏi bệnh. Chứ còn sốt hoài làm sao đi chơi được?
Con bé vẫn từ chối:
- Con không uống nước chanh đâu. Con sợ chua lắm!
Huyên Giao đưa muỗng nước lên miệng Trâm Oanh:
- Con thử đi. Ngon lắm. Đâu có chua.
Trâm Oanh lại phun ra. Huyên Giao nói nhỏ với dì Thân. Một lát sau, dì
Thân trở lên, Huyên Giao lấy cái ống hút để vào ly nước chanh rồi vui vẻ
bảo Trâm Oanh:
- Con uống hoài. Bây giờ con hãy nâng ly có uống hút nè. Hút ngon lắm.
Trâm Oanh hí hửng ngồi dậy, hai tay bưng ly, miệng hí hửng ngồi hút cạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.