TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 163

- Nhưng cũng đầy lòng nhân ái.
Thư Hiên cười phá lên sảng khóai. Nụ cười khiến gương mặt anh bừng
sáng. Nụ cười làm Huyên Giao cảm thấy ấm lòng.
Dứt tràng cười, Thư Hiên nhìn thẳng Huyên Giao:
- Khô khan, khó đăm đăm. Đúng! Độc đoán, cũng đúng! Và anh biết em
yêu anh chàng khó đăm đăm đó!!
Giọng điệu của Thư Hiên rất tự tin khiến Huyên Giao quá đỗi sững sờ. Cô
lặng nhìn Thư Hiên xúc động. Thư Hiên vẫn chưa chịu ngừng. Anh ghì vai
Huyên Giao:
- Phải không? Em nói đi!
Huyên Giao không nói. Cô không thể nào nói được. Bóng mây mờ vẫn còn
phủ quanh. Cô sẽ không nói được gì. Làm sao Thư Hiên hiểu được Huyên
Giao khổ tâm biết dường nào? Vẫn còn Hà Nghi thì làm sao đây? Đúng là
một lời cầu hôn quái dị!!

**********

Đó là sự thật, không còn ảo tưởng nữa!! Chính Hà Nghi bằng thịt bằng
xương đang ngồi đối diện cùng Huyên Giao. Chính Hà Nghi đã trịnh trọng
trao cho cô tấm thiệp cưới. Huyên Giao đau đớn cầm tấm thiệp lên rồi để
xuống bàn. Không buồn mở ra xem và không cần xem vì cô đã biết tất cả
những gì ghi trong cánh thiệp hồng!! Huyên Giao phát điên lên, cô không
đủ can đảm nhìn tấm thiệp cưới Hà Nghi vừa trao. Đôi mắt Huyên Giao
thẫn thờ, vô vọng. Cô trầm tư bên cạnh Hà Nghi hân hoan. Huyên Giao
nhìn Hà Nghi thật lâu. Hà Nghi hôm nay khác hẳn Hà Nghi cô đã từng gặp.
Hà Nghi ngồi đó, vui tươi rạng rỡ. Hà Nghi lộng lẫy với đám cưới sắp đến,
với hạnh phúc trong tầm tay. Huyên Giao biết rõ nỗi đau sẽ đến, nhưng cô
không kịp đón đợi nó.
Hà Nghi hớn hở bàn chuyện đám cưới. Mắt cười, môi cười, cả khuôn mặt
Hà Nghi bừng sáng. Hà Nghi có hay đâu trong lòng Huyên Giao đang nổi
cơn giông bão. Xung quanh Huyên Giao tối tăm mờ mịt. Đau khổ nhưng
không dám nói. Cay đắng mà vẫn phải thản nhiên. Nếu không có Hà Nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.