TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 87

Giao, giọng vui vẻ:
- Đây này!
Huyên Giao giật bắn người như bị điện giật. Thư Hiên dám bỡn cợt với
Huyên Giao. Mặt đỏ như gấc, Huyên Giao phẫn nộ phản ứng:
- Anh không được đùa. Em hỏi nghiêm túc mà.
Thư Hiên không chú ý đến phản ứng của Huyên Giao, anh vẫn tiếp tục với
vẻ mơ màng:
- Huyên Giao! Em là một cô gái cực kỳ đáng yêu. Em đã làm xáo trộn đời
anh rồi.
Huyên Giao ngước mắt nhìn Thư Hiên. Cô không hiểu rõ người đàn ông
này. Ánh mắt Thư Hiên tha thiết quá, chân thành quá. Nhưng sao buồn bã
thế kia?
Giọng Thư Hiên vẫn vang lên như từ cõi xa xăm:
- Lần đầu tiên gặp em, anh đã yêu và đã biết thế nào là nhớ.
Huyên Giao giật mình, bức bối. Sao lại là lần đầu tiên? Thư Hiên có thật
lòng không đấy? Cô nghiêm túc hỏi lại:
- Lần đầu tiên à? Không đâu.
Nét mặt Thư Hiên rất đỗi nghiêm trang:
- Em không tin là quyền của em. Nhưng anh cũng không có quyền bắt con
tim anh nói dối. Em là cô gái rất thú vị mà anh được biết và anh không thể
nào lặng thinh khi lòng anh đã rung động. Em đừng nghi ngại những điều
anh nói.
Huyên Giao chưa kịp đáp thì đã thấy Trâm Oanh xuất hiện. Khuôn mặt cô
bé đỏ hồng. Cô tươi cười hỏi:
- Trâm Oanh bơi thuyền vui không?
Cô bé thích thú:
- Vui lắm cô à. Phải hồi nãy cô xuống thuyền với con.
- Có cô nữa, thuyền sẽ chìm mất.
Trâm Oanh kéo dài giọng:
- Xí! Làm như cô nặng lắm vậy. Cô nặng bằng ba không? Ba tới bảy chục
ký đó.
Huyên Giao cười ngặt nghẽo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.