TRAO VỀ EM - Trang 193

Ánh Minh muốn rơi nước mầt vì buồn. Cô vội vàng trấn tĩnh lại rồi hỏi:
- Bữa nay bác Uyển bớt nhiều chưa dì?
Bà Am nhún vai:
– Khoẻ rồi. Ăn uống, đi lại được rồi.
Minh kêu lên:
– Ủa! Vậy mà ...
Bà Am ngắt lời cô:
– Vậy mà con tưởng bà chủ bị á khẩu liệt người phải không? Thiệt tình
không biết quân ác độc nào đồn bậy bạ hết sức. Bà chủ có tật xúc động thì
xỉu.
Con từng chứng kiến một phần, bộ quên rồi sao?
Ánh Minh dò dẫm:
– Vậy là bác Uyển đã khỏe.
Bà Am gật đầu:
- Và đã về nhà.
Ánh Minh hỏi tới:
- Còn anh Cường? Anh có ở nhà không dì?
Bà Am ngập ngừng:
- Cậu ấy không muốn gặp con đâu.
Minh tháng thốt:
– Sao dì lại nói vậy?
Bà Am trả lời thật vô tư:
- Dì nghe cậu Cường và cô Nghi nói chuyện với nhau chả biết lúc đầu hai
người nói gì khi dì mang cà phê lên thì nghe cậu Cường hét to rằng:
" Đừng bao giờ nhắc tới Ánh Minh trước mặt tôi, tôi không muốn nghe và
không muốn thấy con bé ấy nữa?”.

Ánh Minh sững sờ nhìn bà Am.
Có nên tin những lời bà vừa nói không? Bà Am không phải người hay bia
chuyện, nhất là những chuyện liên quan tới gia đình bà Uyển.
Vậy thì tại sao? Tại sao cơ chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.