TRAO VỀ EM - Trang 8

Tắm xong, Mai lên gác. Đó là cái gác lửng thấp lè tè, ba kê thêm để chị em
có được góc riêng tư, kín đáo. Kín đáo, riêng tư thật nhưng căn gác lửng
này cũng là cái lò nướng.
Nó sấy khô, nướng chín chị em cô không thương tiếc, những ngày nắng,
Mai luôn có cảm giác bức bối, mệt mỏi, còn ngày mưa cô lại thấy ẩm ướt,
mốc meo dù đang ở trên cao sát mái.
Vừa thấy Mai Ánh Minh đã cong môi lên:
– Ba có nói gì với chị không?
Mai ngạc nhiên, cô hỏi lại:
– Nói gì là nói gì?
Ánh Minh hạ giọng:
Hồi nãy lão Chiến tới chơi. Lão bị ba đuổi thẳng cẳng. Ánh Mai thót ruột,
cô càu nhàu:
– Trời ơi! Ai biểu hông biết nữa.
Ánh Minh nói:
– Thần tình yêu biểu chứ ai nữa. Nhìn lão tiu nghỉu phóng xe đi mà tội
nghiệp, mà ba cũng kỳ, khó quá, tụi mình ế hết.
Ánh Mai ngồi bó gối trên sàn. Cô nhìn qua ô cửa sổ tò vò nhỏ xíu trên
vách.
Mảnh trăng non yếu mong manh như được vẽ lên trên màu đen của trời bởi
một nét mềm.
Cái nét mềm cong ấy trông buồn quá, buồn quá Ánh Minh với tay mở
radio.
Tùng tiếng guitar trôi vào đêm, Ánh Mai cũng đang trôi vào đêm. Còn đêm
thì trôi vào đâu khi một ngày nữa sắp chấm dứt?
Giọng Ánh Minh lại vang lên:
– Nhà ông chủ đang chuẩn bị đón Việt kiều, nghe đâu người ta về để cưới
chị Nghi.
– Chậc! Nhà giàu sướng thật! Rốt cuộc Lọ Lem, ngàn đời vẫn là chuyện cổ
tích.
Ánh Mai lườm em gái:
– Học không lo, lo những chuyện vẩn vơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.