TRẬT TỰ ĐEN - Trang 220

Cô nghĩ về anh, rốt cuộc cô cũng đõ run.

Cô leo ra khỏi bồn tắm, những giọt nước bám trên da, chiếc khăn tắm

chà lăn những giọt nước xuống. Một chiếc áo choàng dày treo trên móc. Cô
cứ để áo treo trên đó thêm một lúc. Một cái gương chạy dài suốt chiều dọc
nhà tắm cạnh một cái bồn rửa mặt kiểu cổ. Mặt gương mờ nước, nhưng cả
thân hình trần của cô vẫn có thể trông rất rõ. Cô xoay chéo bắp đùi, không
phải để tự ngắm mình mà để xem lại những mảng thâm tím. Cái đau sâu
nhói ở bắp chân nhắc cô nhớ đến chuyện gì đó rất cốt yếu.

Cô vẫn còn sống.

Cô liếc nhìn vào bồn tắm.

Cô sẽ không cho họ yên. Cô sẽ xem cho ra nhẽ chuyện này.

Cô leo vào chiếc áo choàng rộng thùng thình. Sau khi xiết đai áo chặt

ngang eo lưng, cô nhấc chiếc then sắt nặng trịch của phòng tắm và mở cửa.
Phòng cạnh buồng tắm ấm hơn. Một làn hơi nước lơ lửng làm cho căn
phòng trông có sinh khí, nhưng thứ lửa mới khời trong hốc sưởi làm cho
căn phòng có vẻ ấm áp mời chào. Những lưỡi lửa nhảy múa, nổ lách tách
reo vui, làm cả căn phòng bập bùng bừng sáng. Một chùm nến cạnh giường
làm tăng thêm không khí gia đình, thứ ánh sáng duy nhất ngoài ánh lửa lò
sưởi.

Không có điện trong phòng.

Khi còn đang bị cầm tù ở đây, Anna Sporrenberg đã giải thích rất tự

hào về cách thức mà điện năng ở đây đã được lấy từ địa nhiệt như thế nào,
dựa trên một thiết kế cách đây trăm năm của Rudolf Diesel, một kỹ sư
người Đức sinh ra tại Pháp mà sau này đã tiếp tục sáng chế ra động cơ
điêzen. Cho dù thế đi nữa thì điện năng ở đây không phải để lãng phí, chỉ
để dùng giới hạn cho một số khu vực của tòa lâu đài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.