TRẬT TỰ ĐEN - Trang 233

Và cái giá phải trả cho sự xao nhãng của anh.

Fiona tiếp tục khóc thổn thức.

Cứ cho rằng vụ sát hại và đốt nhà vừa rồi đã được lên kế hoạch từ

trước bất chấp có hay không kiểu chất vấn ngớ ngẩn của anh, Gray phán
xét hành động của mình. Anh đã bỏ chạy, để mặc Fiona trong đám hỗn
loạn, để mặc cô bé trong nỗi buồn. Anh nhớ lúc cô bé gọi anh giúp lúc đầu
thì cáu, sau đó thì van xin.

Anh vẫn chưa thôi.

— Bây giờ em không còn ai nữa. - Fiona khóc thút thít trong chiếc áo

khoác của anh.

— Em có anh đây mà.

Cô chui đầu ra, đẫm nước mắt - Nhưng mà anh cũng sẽ đi cơ mà.

— Và em sẽ đi với anh.

— Nhưng anh nói…

— Đừng bao giờ để ý điều anh nói nữa.

Gray biết rằng cô bé không còn được an toàn ở đây nữa. Cô bé sẽ bị

khử, nếu như không phải vì cuốn Kinh thánh thì cũng nhằm mục đích bịt
miệng cô bé lại. Cô bé đã biết quá nhiều. Như là…

— Em có nói là em biết địa chỉ qua hóa đơn bán cuốn Kinh thánh?

Fiona nhìn anh với vẻ nghi ngờ ra mặt. Cô bé hết thổn thức. Cô thu

mình lại và nhìn anh, nhận định xem thái độ thương cảm của anh có phải
chỉ là nhằm để cô phun ra những gì cô biết. Anh hiểu thái độ cảnh giác của
cô bé sinh ra trên đường phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.