TRẬT TỰ ĐEN - Trang 259

đó, anh hy vọng là không bao giờ phải như vậy. Những gì làm cho tên này
vui chắc hẳn phải liên quan đến tiếng la thét và máu đổ.

— Nếu ngài sẽ đi với chúng tôi, - Anna nói với vẻ lịch sự lạnh lùng.

Mụ đi trước ra ngoài cửa, hai bên có hai tên lính gác phía ngoài. Klaus

theo sau Lisa và Painter, hai kẻ cầm súng kia đi theo.

Họ đi theo một hướng khác với hướng vào cái xà lim nhung lụa. Sau

khi vòng vèo, một đường hầm ngầm thẳng, rộng hơn bất cứ đoạn nào khác
mà họ đã qua, kéo thẳng vào tâm ngọn núi. Đường hầm ngầm cũng được
một dãy bóng đèn chiếu sáng, bọc trong các lồng che bằng dây thép dọc
theo tường. Đó là dấu hiệu đầu tiên của tiện ích hiện đại.

Họ đi dọc theo hành lang.

Painter để ý thấy có khói trong không khí. Mùi khói sặc hơn khi họ

tiến vào. Anh quay lại chú ý đến Anna.

— Vậy là chị biết cái gì đã làm tôi ốm, - anh nói.

— Đó là tai nạn, như tôi đã nói rồi mà.

— Một tai nạn liên quan đến cái gì? - Anh hỏi dồn.

— Câu trả lời không dễ. Nó kéo dài trở lùi lại lịch sử.

— Lùi lại cái thời khi chị còn là Phát xít?

Anna liếc nhìn anh.

— Lùi lại thời nguồn gốc của cuộc sống trên hành tinh này.

— Thật thế ư? - Painter nói. - Vậy thì câu chuyện này dài bao lâu?

Nhỡ rằng tôi chỉ còn lại ba ngày nữa trên đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.