Không ai yêu cầu hắn đến gần hơn.
Người ta chỉ cầu viện đến trình độ chuyên nghiệp của hắn khi cần
nhất.
Bộ tai nghe của hắn kêu lọc cọc.
— Họ sẽ đến tu viện ngay đây.
Hắn không thèm trả lời. Hắn nghe thấy một tiếng thùm thụp xa xăm
của động cơ. Hắn tính toán trong đầu. Không cần phải vội. Những ngọn núi
đã dạy cho hắn tính kiên trì.
Hắn thở đều đểu và tiếp tục cho máy bay hạ cánh về phía những tòa
nhà bằng đá có mái đỏ. Tu viện Temp Och nằm cheo leo trên vách đá, chỉ
có thể lên được bằng một con đường mòn duy nhất từ phía dưới. Những
thầy tu và chú tiểu ở đây hiếm khi phải lo lắng về thế giới còn lại.
Cho mãi tới ba ngày cách đây.
Tai nạn.
Nhiệm vụ của hắn là lau chùi dấu vết.
Tiếng máy đập nghe như chuông của chiếc trực thăng đang tới mỗi lúc
một to dần, vang lên từ phía dưới. Hắn giữ tốc độ đều đều. Còn khối thì
giờ. Việc quan trọng là những ai đang đến gần cần phải vào được tu viện.
Kể ra mà giết tất cả bọn họ thì dễ hơn nhiều.
• 9 giờ 35 phút sáng
Từ chiếc trực thăng, thế giới bên dưới đóng băng thành một ảnh âm
bản trơ trọi. Một bản nghiên cứu tương phản. Những mẫu đen và mẫu
trắng. Tuyết và đá. Những đỉnh núi cao rũ mình trong sương và bóng đổ