TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 108

Kết quả này đã kết hợp các khía cạnh của cả hai cách tiếp cận khu vực

và quốc gia mà không, hay ít nhất là chưa, đảm bảo lợi ích đầy đủ của bất
kỳ cách tiếp cận nào. Liên minh châu Âu giảm bớt chủ quyền và chức năng
chính phủ truyền thống của các nước thành viên của nó, chẳng hạn như
quyền kiểm soát tiền tệ và biên giới. Mặt khác, chính trị châu Âu vẫn chủ
yếu mang tính quốc gia, và ở nhiều nước sự phản đối chính sách của Liên
minh châu Âu đã trở thành vấn đề nội bộ chính. Kết quả là một cấu trúc
tổng hợp, hợp hiến nào đó nằm giữa quốc gia và liên bang, vận hành thông
qua các cuộc họp bộ trưởng và một bộ máy quan liêu chung, giống với Đế
quốc La Mã Thần thánh hơn là châu Âu ở thế kỷ 19. Nhưng không như Đế
quốc La Mã Thần thánh (ít nhất là trong hầu hết lịch sử của nó), Liên minh
châu Âu phải vất vả giải quyết những căng thẳng nội bộ của mình trong
cuộc tìm kiếm những nguyên tắc và mục tiêu định hướng cho mình. Trong
quá trình đó, nó theo đuổi liên minh tiền tệ đồng thời với sự phân tán tài
khóa và bộ máy quan liêu xung đột với dân chủ. Trong chính sách đối
ngoại, nó theo đuổi những lý tưởng toàn cầu mà không có phương tiện để
thực thi chúng, và theo đuổi bản sắc quốc tế xung đột với lòng trung thành
với quốc gia. Cùng với sự thống nhất của châu Âu là sự chia rẽ đông-tây và
bắc-nam và một thái độ đại kết đối với các phong trào đòi tự trị (Catalan,
Bavarian, Scot) đe dọa sự toàn vẹn của các quốc gia. Tuy nhiên, “mô hình
xã hội” của châu Âu phụ thuộc vào những người không cảm thấy thoải mái
với sự năng động thị trường. Các chính sách của Liên minh châu Âu trân
trọng việc đảm bảo tất cả mọi người đều được tham gia với một thái độ
khoan dung, tiếp cận những ai không sẵn sàng bằng việc khẳng định những
giá trị của riêng phương Tây, thậm chí cả khi các quốc gia thành viên có
nền chính trị được thúc đẩy bởi nỗi sợ hãi về dòng người nước ngoài nhập
cư vào châu Âu.

Kết quả là một chu kỳ kiểm tra tính chính danh của chính Liên minh

châu Âu. Các nước châu Âu đã từ bỏ phần đáng kể của những gì từng được
coi là thẩm quyền quốc gia của họ. Vì các nhà lãnh đạo châu Âu vẫn cần sự
thông qua hay bị từ chối bởi các quá trình dân chủ quốc gia, họ thường thấy
cần phải thực thi những chính sách có lợi cho quốc gia mình, và hệ quả là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.