TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 164

SỰ SUY TÀN CỦA QUỐC GIA?

S

yria và Iraq – từng là kẻ soi đường cho chủ nghĩa dân tộc đối với nhiều

nước Ả-rập – có thể đánh mất khả năng của mình để tái lập như là những
quốc gia thống nhất theo Hòa ước Westphalia. Khi các phe phái xung khắc
của họ tìm kiếm sự yểm trợ từ những nhóm liên kết trên toàn khu vực và xa
hơn nữa, cuộc xung đột giữa hai quốc gia này gây nguy hiểm đối với sự
gắn kết của tất cả các quốc gia láng giềng. Nếu nhiều quốc gia giáp nhau ở
trung tâm của thế giới Ả-rập không thể thiết lập sự quản trị chính danh và
kiểm soát nhất quán trên các vùng lãnh thổ của mình, sự dàn xếp lãnh thổ ở
Trung Đông hậu Thế chiến I sẽ đi đến giai đoạn cuối cùng.

Cuộc xung đột ở Syria, Iraq, và các khu vực lân cận đã trở thành biểu

tượng của một xu hướng mới đáng ngại: sự tan rã của quốc gia có chủ
quyền thành các tổ chức bộ tộc và giáo phái, một số trong đó cắt ngang
những biên giới hiện tại trong các cuộc xung đột bạo lực lẫn nhau hoặc bị
các phe phái bên ngoài thao túng, không tuân theo các quy tắc chung nào
ngoài luật của kẻ mạnh – điều mà Hobbes có lẽ đã gọi là trạng thái tự
nhiên.

Sau các cuộc cách mạng hoặc thay đổi chế độ, nếu không thiết lập

được một chính quyền mới được đa số người dân (tới số lượng mang tính
quyết định) chấp nhận là chính danh, nhiều phe phái khác nhau sẽ tiếp tục
tham gia vào những cuộc xung đột công khai với các đối thủ (theo cảm
nhận) để giành quyền lực; các phần khác nhau của đất nước có thể bị cuốn
vào tình trạng vô chính phủ hay nổi loạn thường xuyên, hoặc sáp nhập với
các bộ phận của quốc gia đang tan rã khác. Chính quyền trung ương hiện
tại có thể tỏ ra không muốn hoặc không thể tái lập quyền lực trên những
khu vực biên giới hoặc các tổ chức phi nhà nước như Hezbollah, al-Qaeda,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.