TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 371

Sự ổn định chiến lược được định nghĩa như là một sự cân bằng, trong

đó không bên nào sử dụng vũ khí hủy diệt hàng loạt bởi vì đối thủ luôn có
khả năng gây ra một mức độ tàn phá không thể chấp nhận được để trả đũa.
Trong một loạt các cuộc hội thảo tại Đại học Harvard, Caltech, Viện Công
nghệ Massachusetts, và tổ chức tư vấn chính sách Rand Corporation cũng
như ở các nơi khác trong những năm 1950 và 1960, một học thuyết về “sử
dụng hạn chế” được thăm dò để giới hạn vũ khí hạt nhân trên chiến trường
hoặc cho các mục tiêu quân sự. Tất cả những nỗ lực lý thuyết như vậy đã
thất bại; bất kỳ giới hạn nào được tưởng tượng, một khi ngưỡng chiến tranh
hạt nhân bị vượt qua, công nghệ hiện đại sẽ không đếm xỉa đến những giới
hạn có thể nhận thấy được và luôn cho phép đối thủ leo thang. Sau cùng,
các chiến lược gia ở cả hai bên thống nhất với nhau, ít nhất là theo ngụ ý,
về khái niệm cùng tận diệt như là cơ chế của hòa bình trong thời đại hạt
nhân. Dựa trên tiền đề rằng cả hai bên đều sở hữu một kho vũ khí hạt nhân
có khả năng trụ qua được một cuộc tấn công phủ đầu, mục tiêu là đối trọng
bằng những mối đe dọa đủ khiếp sợ khiến không bên nào nghĩ đến việc
thực sự cần đến chúng.

Đến cuối những năm 1960, học thuyết chiến lược thịnh hành của mỗi

siêu cường dựa trên khả năng giáng một mức độ thiệt hại “không thể chấp
nhận được” lên đối thủ giả định. Tất nhiên, không thể biết những gì đối thủ
sẽ coi là không thể chấp nhận được; hay sự phán đoán này được truyền đạt
ra sao.

Một đặc tính khác thường ám ảnh tính toán răn đe này, dựa trên những

phương trình “hợp lý” của các kịch bản đặt mức độ thương vong diễn ra chỉ
trong vài ngày hoặc thậm chí vài giờ và vượt quá những gì phải chịu đựng
trong bốn năm của các cuộc thế chiến. Vì chưa hề có kinh nghiệm trước
đây với các vũ khí yểm trợ cho những mối đe dọa này, sự răn đe phụ thuộc
phần lớn vào khả năng tác động đến tâm lý đối thủ. Những năm 1950, khi
Mao nói Trung Quốc sẵn sàng chấp nhận hy sinh hàng trăm triệu người
trong một cuộc chiến tranh hạt nhân, tuyên bố này được phần lớn phương
Tây coi như triệu chứng của sự xáo trộn cảm xúc hay tư tưởng. Trên thực
tế, đây có lẽ là kết quả của một sự tính toán nghiêm túc nhằm trụ vững

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.