TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 375

THÁCH THỨC TỪ SỰ PHỔ BIẾN VŨ KHÍ HẠT NHÂN

V

ới sự kết thúc của Chiến tranh Lạnh, mối đe dọa về chiến tranh hạt nhân

giữa các siêu cường hạt nhân hiện tại về cơ bản đã biến mất. Nhưng sự lan
truyền của công nghệ – đặc biệt là công nghệ để sản xuất năng lượng hạt
nhân vì mục đích hòa bình – đã làm gia tăng đáng kể tính khả thi của việc
đạt được năng lực vũ khí hạt nhân. Sự khoét sâu thêm những lằn ranh chia
rẽ ý thức hệ và sự dai dẳng của các cuộc xung đột khu vực chưa được giải
quyết đã phóng đại những động cơ để có được vũ khí hạt nhân, kể cả đối
với những quốc gia bất hảo hay những nhóm phi nhà nước. Những tính
toán về việc cùng mất an ninh dẫn đến sự kiềm chế trong Chiến tranh Lạnh
không áp dụng với bất kỳ điều gì ở mức độ tương tự – nếu có – đối với
những thực thể mới tham gia trong lĩnh vực hạt nhân và thậm chí ở mức độ
thấp hơn thế đối với các nhóm phi nhà nước. Phổ biến vũ khí hạt nhân đã
trở thành một vấn đề chiến lược tổng thể đối với trật tự quốc tế hiện đại.

Để đối phó với những nguy cơ này, Mỹ, Liên Xô, và Anh đã đàm phán

và ký kết một Hiệp ước Không phổ biến vũ khí hạt nhân (NPT) vào năm
1968. Hiệp ước đề xuất ngăn chặn bất kỳ sự lan truyền vũ khí hạt nhân nào
xa hơn (Mỹ, Liên Xô, và Anh ký vào năm 1968, Pháp và Trung Quốc ký
vào năm 1992). Các quốc gia không sở hữu vũ khí hạt nhân sẽ được các
quốc gia sở hữu hạt nhân trợ giúp trong việc sử dụng công nghệ hạt nhân vì
mục đích hòa bình, với điều kiện các quốc gia này chấp nhận những biện
pháp bảo vệ để đảm bảo các chương trình hạt nhân của họ là những hoạt
động hoàn toàn phi quân sự. Khi cuốn sách này được viết, có 189 nước ký
vào thỏa thuận không phổ biến vũ khí hạt nhân.

Tuy nhiên, chế độ không phổ biến vũ khí hạt nhân trên toàn cầu đã

gặp khó khăn trong việc tự khắc sâu như là một chuẩn mực quốc tế đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.