TRÂU THIẾN - Trang 39

- Báu gì mấy luống rau hẹ thối của nhà chị!

- Không báu gì, thế lén lén lút lút ở đây làm gì?

- Tìm ông bố khốn kiếp của chị!
Chẳng thèm để ý đến câu trả lời xấc xược của tôi nữa, cô ta quảy đôi

nước đi thẳng vào trong vườn rau. Rau hẹ nhà này sắp cắt được rồi, tôi biết,
bởi vì trước khi động liềm, cả nhà họ Đỗ sống chết gì cũng tưới nước ngập
ngụa cho chúng để hòng tăng thêm trọng lượng khi đem ra chợ bán. Chẳng
thèm đặt đôi nước xuống đất, chiếc đòn gánh vẫn vắt ngang qua vai, cô ta
nghiêng người, hai tay nắm hai mép thùng đổ ào nước xuống luống hẹ. Đúng
là một cô gái có sức khỏe vô địch! Chỉ loáng một cái, cô ta đã quay lại trước
mặt tôi, ngực ưỡn lưng thẳng. Tôi kéo ba con trâu ra đứng giữa đường, chắn
mất lối đi ra sông. Cô ta trừng mắt nhìn tôi, nói:

- Tránh ra!

Tôi cũng trợn mắt nhìn cô ta, nói:

- Tôi đang dắt trâu của đội sản xuất, còn chị đang làm ăn tư bản chủ

nghĩa. Dựa vào cái gì mà chị dám bảo trâu của công xã tránh đường cho chị?

- La Hán, tao biết mày vẫn còn oán tao, nhưng tại sao mày không đái ra

để soi vào đó mà nhìn rõ mặt mình. Làm sao mà mày có thể làm chồng tao
được?

- Từ khi chị đính hôn với thằng thợ mộc kia, tôi thấy chị ngày càng xấu!

- Tôi đốp chát.

- Tao vốn cũng chẳng đẹp đẽ gì, đến bây giờ mày mới phát hiện ra ư? -

Cô ta nói.

- Trên mép chị đang có một hàng ria đen mọc ra tua tủa kìa!

Cô ta đưa tay lên sờ quanh mép, cười không thành tiếng. Cười xong thì

hạ thấp giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.