TRÂU THIẾN - Trang 40

- Tao xấu, trên mép tao có râu, tao là Tam đại, được chưa? Để cho tao đi,

được không?

- Chị đã lừa tôi… Chị đã nói là sẽ chờ tôi lớn lên rồi sẽ lấy tôi…

Nói được câu này ra khỏi miệng thì nước mắt tôi đã trào ra. Tôi vốn có ý

đồ cố làm ra vẻ đau khổ mong kiếm chác một tí gì đó để vớt vát, không ngờ
tôi lại khóc thật, nước mắt cứ trào ra không thể kềm lại được. Đúng lúc ấy, tôi
nghe một tiếng thở dài thoát ra từ lồng ngực đồ sộ của cô ta, cùng với tiếng
thở dài ấy, gương mặt của cô ta cũng trở nên thân thiện hơn, ánh mắt cũng
dịu dàng hơn. Những thay đổi ấy khiến tất cả những gì trên thân thể cô ta lại
biến thành đẹp mê hồn trong mắt tôi. Cô ta lẩm bẩm:

- La Hán ơi là La Hán! Cậu đúng là đồ quái quỷ… Tôi biết nói với cậu

thế nào cho phải đây? Cậu không nghĩ được là chờ cho cậu lớn lên, tôi đã
biến thành một con yêu lông tóc trắng xóa cả rồi hay sao…

- Chị thân yêu, chị Tam đại yêu quý… Chị đính hôn với gã thợ mộc là

một quyết định hoàn toàn đúng. Chỉ cần những chiếc bánh bao to đùng và
trắng nõn của nhà hắn là đủ để cho chị đính hôn với hắn, nhưng tại sao chị lại
không cho tôi một chiếc bánh bao? - Tôi nói.

- Cho cậu một chiếc bánh bao, cậu không giận chị nữa chứ? - Cô ta cười.

- Đúng thế - Tôi nói - Có được chiếc bánh bao, có lẽ tôi sẽ không giận

chị nữa!

- Chuyện này dễ lắm, thế thì hãy nhớ là, một lời đã nói, bốn ngựa khó

theo nhé! - Cô ta nói.

- Tôi còn muốn…

- Cậu còn muốn gì nữa? - Cô ta trừng mắt hỏi - Đừng có được đằng chân

lân đằng đầu…

- Muốn sờ chị…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.