TRÂU THIẾN - Trang 43

4.

Chúng tôi dắt ba con trâu đi qua đi lại trên con ngõ nhà chú Mặt Rỗ,

người và trâu đều mệt đến độ chân cứ líu ríu muốn khuỵu xuống bất cứ lúc
nào. Cứ mỗi lần đi ngang qua nhà chú Mặt Rỗ, đôi chân của tôi lẫn ông Đỗ
không hẹn mà cùng chậm lại, đôi tai dỏng lên nghe ngóng động tĩnh từ bên
trong. Đôi mắt ông Đỗ lấp lánh trong đêm tối, khịt khịt mũi lẩm bẩm: Mẹ nó
chứ, sao mà thơm thế!

Chính tôi cũng ngửi thấy mùi thơm, nhưng có phải đó là mùi thơm của

dái trâu xào hẹ hay không, tôi không thể đoan chắc. Liệu bên trong nhà,
ngoài dái trâu xào hẹ ra còn có món ngon gì khác?

Tôi nhét dây buộc trâu vào tay ông Đỗ rồi nhanh chóng vọt vào nhà chú

Mặt Rỗ. Tôi có thể quên mọi thứ trên đời nhưng không bao giờ quên lời thím
Quản đã hứa là để dành cho tôi một bát xào dái trâu. Không chỉ thím đã hứa
để dành cho tôi mà còn bảo trời tối là thím sẽ gọi, nhưng lúc này trời đã tối
lâu lắm rồi, thím vẫn chưa gọi. Việc gì mà phải chờ thím gọi nhỉ? Muốn ăn
mà phải chờ có người mời sao? Làm gì tôi có được cái diễm phúc được mời
mọc như thế? Bây giờ mà tôi không xuất kỳ bất ý xông vào, e rằng món ăn
mà tôi mong ngóng lâu nay sẽ tuồn vào miệng một ai đó mà thôi!

Không những không cầm lấy dây thừng tôi giao cho mà ông Đỗ còn vất

cả những dây thừng mà ông ta đang cầm trong tay xuống đất, chụp lấy cánh
tay tôi, giận dữ nói:

- Mày định đi đâu?

- Tôi lẻn vào nhà xem thím Quản đang làm món quái quỷ gì - Tôi nói.
- Không đến lượt mày vào xem đâu! - Ông Đỗ nói - Nếu vào xem phải

là tao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.