TRÂU THIẾN - Trang 52

5.

Chú Mặt Rỗ không hề tự tay làm, đương nhiên chú cũng chẳng nắm cái gì

cả như đã nói. Đưa lão Đổng đến chiếc xe đạp, vin cho lão nhảy lên yên và
đạp chạy như một con hươu bị mù xong, chú Mặt Rỗ vịn tay vào tường đứng
đái xè xè. Ông Đỗ nói:

- Đội trưởng, ban ngày tôi phải cho trâu ăn, còn phải dọn vệ sinh

chuồng. Ông không thể bắt tôi dắt trâu đi suốt đêm được!

Chú Mặt Rỗ quay mặt lại, nheo nheo mắt liếc xéo về phía lão, nói:

- Ông không dắt thì ai dắt? Lẽ nào tôi phải dắt thay ông? Đừng tưởng

rằng ông có mấy thằng rể nhãi nhép đang làm tay sai trên công xã mà quên
mất mình là ai, tên họ là gì! Đồ tể, đầu bếp trước giải phóng là loại người
hạng ba, bây giờ lại vênh vênh váo váo cái mặt!

Ông Đỗ lạnh lùng nói:

- Thế ý của ông là, xã hội bây giờ không bằng trước giải phóng!
- Ai nói bây giờ không bằng trước giải phóng? - Chú Mặt Rỗ nói - Lão

Quản tôi đây ba đời bần nông, khổ hận như trời như biển, trước giải phóng
ngập ngụa trong bể khổ, sau giải phóng mới được bơi trong dòng nước ngọt
lành, tôi lại nói là bây giờ không bằng trước giải phóng hay sao? Những lời
đó chỉ có loại địa chủ phú nông như các ông mới nói lên thôi. Đừng quên
rằng các ông vẫn là đối tượng liên kết, còn chúng tôi mới là lực lượng chủ
yếu của cách mạng. Mao Chủ tịch nói, không có bần nông thì cũng không có
cách mạng, ông có hiểu điều này không?

Nhuệ khí của ông Đỗ dường như tiêu tan, thều thào nói:

- Là tôi đang nghĩ cho tập thể thôi… Ba con trâu này quan trọng, nhưng

còn ba mươi con trâu cái kia cũng quan trọng không kém…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.