TRÂU THIẾN - Trang 53

- Cái gì mà quan trọng với không quan trọng? - Chú Mặt Rỗ nói - Ông

làm cho tôi trở nên hồ đồ mất thôi, có gì ngày mai giải quyết!

Nói xong, chú bước vào sân, đóng cổng đánh rầm rồi khóa lại.

Ông Đỗ nhổ một bãi nước bọt lên cánh cổng, hạ giọng chửi:
- Mặt Rỗ! Mày sẽ tuyệt tự tuyệt tôn cho mà xem!

- Giỏi thật! Ông dám rủa cho chú thím tôi tuyệt tự? - Tôi hét lên.

- Tao chửi đấy, tao rủa đấy! - Ông Đỗ nói - Tao chửi cái thằng mặt rỗ

đấy. Mặt Rỗ! Mày sẽ bị tuyệt tự! Mày chết không yên lành đâu! Đấy, tao chửi
đấy, mày nói lại với Mặt Rỗ đi!

Nói xong, ông ta dắt Song Tích chậm rãi đi thẳng về phía trước. Nó

ngúc ngắc đầu, bốn chân loạng quạng, trông chẳng khác nào một lão già lọm
khọm sắp xuống lỗ. Nghĩ lại thời kỳ vàng son của nó vừa mới đây thôi vẫn
còn trèo lên lưng của hàng chục con trâu cái khi được thả rông ở vùng trũng
Đông Bắc, tôi thấy mủi lòng.

Tôi dắt hai con Lỗ Tây đi theo sau Song Tích. Đầu tôi cách đuôi Song

Tích một khoảng rất gần, mũi tôi cao ngang sống lưng của nó. Tầm mắt tôi
có thể vượt qua sống lưng cong cong của nó để thấy được tấm lưng của ông
Đỗ đang đi trước mũi nó.

Trong yên lặng bao trùm, chúng tôi dắt trâu lên mặt đê. Mùi thơm của

hoa hòe dại đậm đặc trong đêm tối xộc vào mũi khiến tôi hắt hơi mấy cái
liền, Song Tích cũng hộc lên mấy tiếng như đang hắt hơi. Tôi chẳng đau đớn
gì, thậm chí cảm thấy tinh thần càng trở nên sảng khoái hơn sau khi hắt hơi,
nhưng tôi biết Song Tích hắt hơi là cơn đau nổi lên ghê gớm, bởi việc đó tất
nhiên sẽ dẫn đến chuyện cơ bắp toàn thân nó rúng động và vết thương sẽ co
bóp dữ dội. Thế cho nên mỗi khi nghe nó hắt hơi là tôi thấy lưng nó cong
vòng lên, cong đến độ chẳng khác nào bướu lạc đà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.