TRÂU THIẾN - Trang 69

thiến, đỏ lựng, trông xấu xí vô cùng. Thêm nữa, toàn thân nó đang phát sốt,
nóng hầm hập. Đứng bên cạnh nó mà tôi có cảm giác như mình đang đứng
bên một lò than đang đốt cháy da thịt mình.

Ông Đỗ mở chiếc dây thừng buộc trên cành cây cho cả ba con trâu rồi

đưa dây buộc hai con Lỗ Tây cho tôi, còn con Song Tích do tự tay ông ta dắt.
Ông ta bảo Đỗ Ngũ Hoa:

- Con về đi, bảo mẹ nấu một nồi miến, đặng tí nữa bố và La Hán về ăn.
Đỗ Ngũ Hoa ném về phía tôi một cái nhìn cố làm ra vẻ không hề quen

biết, tôi cũng dùng đôi mắt của kẻ xa lạ nhìn hai bố con cô ta. Tôi nghĩ thầm:
Nấu miến cho tôi ăn? Quả là chuyện không tưởng, có khác nào mặt trời mọc
ở đằng Tây! Tôi lại chăm chú nhìn vào mặt ông ta lần nữa và lần này tôi phát
hiện trên gương mặt già nua ấy biểu lộ một vẻ hiền từ. Tôi đã sống trên thế
gian này được mười bốn năm nhưng chưa bao giờ trông thấy bất kỳ một
gương mặt đàn ông nào hiền từ như mặt ông Đỗ lúc này.

Chúng tôi dắt trâu đi một cách chậm rãi trên những con ngõ hẹp trong

làng. Ông Đỗ ho khan mấy tiếng, nói:

- La Hán đại nhân, nói thực lòng, mày là thằng bé có thiên tính nhất

trong thôn này. Bọn họ đều dùng mắt chó để nhìn nên đánh giá thấp người.
Lão nói câu này ngay tại chỗ này, đảm bảo hai mươi năm sau ngoái đầu nhìn
lại mày sẽ thấy nó đúng: Hai mươi năm sau, mày sẽ là một nhân vật có tiếng
tăm!

Ôi! Tôi rất thích nghe những câu đại loại như câu của ông Đỗ nói vừa

rồi!

Ông Đỗ nói tiếp:
- Hai chúng ta cả đêm không chợp mắt, dái con Song Tích lại sưng to

lên như thế này mới thấy là không nên thiến nó, lão đồng chí Đổng cũng đã
nói là không nên. Lão cũng biết là trâu đã từng nhảy lên lưng trâu cái là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.