TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 128

giới nào khác.
Nunzia hơi ngả đầu ra sau, cô gái hỏi Connors:
- Sau trận chiến này, anh sẽ làm gì? Trở về nhà ư?
Connors lắc đầu:
- Anh chưa muốn trở về ngay.
- Anh có cô bạn gái đang chờ ở nhà phải không?
Anh mỉm cười:
- Câu trả lời là không.
- Em e rằng có. Có lẽ anh không biết đấy thôi.
- Sao em tin chắc thế.
Nunzia mỉm cười ấm áp;
- Vì anh là một người tốt, những người tốt luôn được mọi người yêu
thương.

*
Mấy tên lính Đức co cụm lại ở sân trước của một toà nhà ba tầng, gần
Marigliano Palace. Chúng xả súng máy và bom khói vào tất cả các cửa sổ
của toà nhà, bởi chúng muốn ép bọn trẻ con trốn đàng sau những bức tường
phải xuất đầu lộ diện. Hai tên lính bước vào dãy hành lang mờ tối phía bên
cạnh xuyên qua làn khói dày đặc. Những đôi giày cao cổ của chúng nghiến
trên mảnh kính vỡ. Một trong hai tên lính đó nhìn thấy những bóng đen nhỏ
thó núp sau những đống đá. Hắn mở khoá an toàn khẩu súng và quay về
phía những bóng đen ấy.
Dante và Fabrizio cố nín thở. Chúng nghe thấy tên lính kia dừng lại. Dante
thò tay sau lưng lôi ra một khẩu súng lục cũ, nó vỗ vai Fabrizio và chĩa
súng về phía cánh cửa ra vào đàng xa.
Fabrizio nhìn lên Dante lắc đầu, nó quá sợ hãi nên không cử động nổi.
Dante cầm lấy tay Fabrizio lôi nó chạy vào hành lang, Dante thì thầm:
- Chạy nhanh lên!
Tên lính Đức nã súng vào hai đưa trẻ đang chạy trốn, hắn đuổi theo chúng.
Hai đứa chạy về phía cánh cửa bằng sắt cài then chặt ở cuối con đường tối.
Dante đến trước, nó không làm sao kéo được cánh cửa nặng nề bằng sắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.