TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 164

nghĩ như vậy.
Viên sĩ quan hỏi:
- Tại sao mày chỉ muốn giải thoát cho những người này thôi? Tại sao
mày không yêu cầu tao giải thoát cho những đứa trốn sau những bức tường
trên đầu tao kia?
Vincenzo đáp:
- Tôi chỉ đưa ra lời yêu cầu có thể đáp ứng được. Những người đang
trốn trên kia chẳng phải là tù binh của ai cả. Họ đến đây để chiến đấu.
Tên sĩ quan đứng bất động hết một lúc. Mắt hắn hết nhìn bức tường rồi
nhìn ông Maldini. Lúc này ông già làm bộ thờ ơ, cố không chú ý gì đến câu
chuyện giữa tên sĩ quan với Vincenzo.
Cuối cùng tên sĩ quan người Đức nói:
- Mạng sống của một người lính Đức chúng tao thôi, cũng đáng giá
bằng hàng chục mạng người dân Ý tụi mày cộng thêm mạng sống của tên
lính Mỹ lêu lổng kia nữa. Mày có thể đi, mang theo những người này cùng
đi với mày. Hôm nay mày có thể thoát chết, nhưng không chóng thì chầy
thần chết cũng tìm đến mày thôi.
Antonio và Aldo được thả ra. Tiếp theo là Pietro, Giovanni, Vincenzo và
Connors im lặng đi bên nhau, cách họ vài bước chân là ông Maldini và viên
sĩ quan người Đức. Viên sĩ quan Đức dừng trước cổng chính ra hiệu cho
lính của hắn để họ bước qua cánh cửa.

*
Connors chờ họ đi cách xa tên sĩ quan Đức, anh mới lên tiếng hỏi
Vincenzo:
- Đâu phải bom thật phải không? – Anh chỉ vào thắt lưng thằng bé.
Vincenzo đáp:
- Người dân thành Naples thà chết trên chiến trường chứ không bao
giờ tự sát. Nhưng những dây mìn này đâu có nối với mấy quả lựu đạn kia.
Cháu chỉ mất chút thời gian làm cho nó giống như thật mà thôi. Cháu tìm
thấy cái bảng điện này nằm gần cái nồi hơi dưới tầng hầm. Không có bảng
điện này, nồi hơi không thể hoạt động được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.