TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 162


*
Vincenzo bước xuống sân, qua một cái cửa hông, nó đứng nhìn đoàn người
và xe chảy vào bên trong toà lâu đài. Lưng nó đeo đầy lựu đạn, những trái
bom tự chế lọai mỏng quấn quanh thắt lưng nó. Những sợi dây mìn đều
được nối vào thiết bị nhỏ có một cái nút đỏ nó cầm trong lòng bàn tay phải.
Nó bước đi đầu nhẩm sẵn kế hoạch. Vincenzo tiến đến gần viên sĩ quan trẻ
tuổi người Đức đang quay lưng lại phía nó, đối mặt với ông Maldini và
Connors. Vincenzo gật đầu với hai người đồng đội lớn tuổi rồi tiến gần
hơn. Nhìn ánh mắt Connors và ông Maldini, viên sĩ quan quay ngoắt người
lại thấy Vincenzo. Nó phẩy tay không thèm chú ý đến những nòng súng
đang chĩa vào nó.
Viên sĩ quan nhìn đám mìn đang quấn quanh thắt lưng thằng bé, hắn giơ tay
lên bảo bọn lính ngừng lại.
- Khônng ăn thua đâu – hắn nói với Vincenzo và đứng nhìn thằng bé
ngồi lên chiếc xe tăng gần đó, một tay buông thõng, tay kia sẵn sàng đặt
trên chiếc nút màu đỏ nối với những sợi dây mìn.
Tên sĩ quan nói tiếp:
- Tao không nghĩ những quả bom kia là bom thật. Thậm chí nếu là
bom thật đi chẳng nữa, tao cũng không tin mày đủ can đảm để khai hoả
những quả bom này.
Vincenzo nói vẻ biết điều:
- Muốn biết ông đúng hay không thì phải chờ tôi nhấn cái nút này đã.
Nếu ông nói sai, số thương vong sẽ đáng kể đấy.
Viên sĩ quan kéo tay ông Maldini lại gần hắn, hắn hỏi:
- Ông có biết thằng bé này là ai không?
Ông Maldini đáp:
- Mới gặp nó cách đây mấy ngày. Nó là đứa hăng hái giết người nhất
trong bọn.
- Hăng hái đến mức nào?
- Tới mức sẵn sàng đổi mạng với lính Đức.
Viên sĩ quan gạt ông Maldini ra và nhìn xoáy vào Connors, hắn hỏi bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.