TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 32

- Cứ để bọn chúng đến. Còn gì nữa đâu mà cướp bóc cơ chứ.
Ông nhìn qua cửa sổ, thấy đám trẻ sắp sửa đi khuất khỏi tầm nhìn, Nunzia
thông báo:
- Bà ấy bảo bọn chúng cho máy bay rải truyền đơn khắp nơi. Franco,
cháu bà ấy, cho bà ấy xem một tờ truyền đơn, nó là một trong những đứa
trẻ đang đi dưới kia. Để con đưa cha xuống gặp bọn chúng.
Ông Maldini rời cửa sổ, tròn mắt nhìn con gái. Ông hỏi:
- Tại sao cha lại phải làm cái việc cực kỳ điên rồ đó?
- Cha phải giúp chúng, cha ạ. Rất có thể bọn Đức sẽ quay lại.
Ông Maldini gào lên:
- Giúp đẩy chúng vào chỗ chết sao? Chẳng lẽ cảnh đầu rơi máu chảy
quanh đây còn chưa đủ sao?
- Nếu như bọn trẻ cứ bám lấy thành phố trong lúc bọn Đức quay trở lại
đây thì bắt buộc bọn chúng phải chiến đấu với quân thù. Và dù cha có giúp
chúng hay không, chúng cũng sẽ vẫn làm như thế. Và nếu chuyện đó xảy ra
e rằng lũ trẻ sẽ chết hết.
Ông Maldini nói:
- Thì chúng đã quyết chí như vậy mà? Cha thì có thể làm gì được chứ,
Nunzia, nhìn kỹ cha đi. Mở to mắt mà nhìn xem cha con là một lão già
khùng điên cỡ nào và nói cho cha nghe coi cái thân xác tàn tạ như thế này
thì còn giúp đỡ ai gì được chứ.
- Cha, cha vẫn có thể dạy bảo lũ trẻ những thứ chúng chưa được biết.
Cha biết cách sử dụng súng ống và đạn dược kia mà.

*
Vincenzo đứng giữa quảng trường Plebiscito, quảng trường lớn nhất của
thành phố Naples. Xung quanh quảng trường là những toà nhà lớn nổi tiếng
như Royal Palace và nhà thờ San Francesco di Paola. Đám trẻ con đứng rải
rác trên quảng trường chờ xem ai đó bảo chúng phải làm gì. Franco và
Angela bước ngang qua đám đông, đến đứng đối diện với Vincenzo. Franco
bảo:
- Tớ đếm được hai mươi ba con dao với bốn khẩu súng ngắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.