TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 50

như chú biết. Nhưng thôi, để chú nói tên của chú trước, chú là Connors.
Thằng bé ngồi ở ghế sau nói:
- Cháu là Dante, người bạn ngồi cạnh cháu đây là Claudio và hai
người ngồi ở hàng ghế trước là Gaspare và Pepe.
- Thế toàn bộ nhóm của cháu có khoảng bao nhiêu người?
- Khoảng hai trăm.
Dante vừa nói vừa bước xuống xe:
- Cũng có thể khoảng hai trăm rưỡi.
- Toàn là con trai à?
- Cũng có mấy đứa con gáii, chỉ toàn là những đứa không có gia đình
ở đây thôi ạ.
- Ở chỗ các cháu có thấy người lính Mỹ nào không?
Connors hỏi, dựa lưng vào chiêc xe jeep, cởi mũ sắt bỏ lên nắp xe.
- Chú là người đầu tiên cháu được gặp đấy.
Dante nói.
- Thế còn quân kháng chiến Ý thì sao? Có ai ở chỗ các cháu không?
- Không, họ rút ra khỏi thành phố trước khi có lệnh tản cư.
- Thế chúng cháu là tù binh của chú à?
Claudio hỏi, lần đầu tiên nó lên tiếng. Nó là đứa bé nhất, thằng bé có mái
tóc vàng như râu bắp, trông nó sợ hãi và hoảng hốt, người cứ dán chặt vào
thành xe. Connors nói:
- Sao chúng ta không cùng có chung một quan điểm nhỉ? Thế này nhé,
từ bây giờ trở đi, chúng ta hợp tác bên nhau, chí ít là cho tới khi chúng ta
chứng kiến những sự kiện sắp xảy cho thành phố Naples. Đội của chúng ta
sẽ chỉ có chú, con chó và bốn người các cháu.
Dante hỏi:
- Vậy chú muốn chúng cháu làm gì đây?
- Nếu không có chuyện gì rắc rối thì hễ chú ở đâu thì các cháu ở liền
bên cạnh. Hiểu chưa nào?
- Hiểu rồi ạ.
Dante trả lời và ba đứa kia gật đầu đồng tình.
- Tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.